Chương trước
Chương sau
Tất cả những vũ ti trên bầu trời đều ngưng tụ lại, cuối cùng biến thành một thanh Cự Kiếm làm bằng mưa! Cự Kiếm dài mười thước, mưa vẫn tuôn rơi trong thanh Cự Kiếm.



Vũ Vô Thương cầm chặt vũ chi Cự Kiếm và khẽ hét lên: "Trảm không!"



Trong mắt Viên Nhị cũng bắn ra hai tia sáng màu máu, tia sáng xẹt qua bầu trời, chiếu sáng đỏ cả không gian.



Khuôn mặt tái nhợt của Vũ Vô Thương không có bất kỳ biểu hiện gì.



Cự Kiếm do mưa ngưng tụ thành rơi xuống va chạm với hai tia sáng đỏ như máu.





Toàn bộ không gian thí luyện liên tục nhấp nháy ánh sáng đỏ như máu, phản chiếu vẻ mặt kinh ngạc không thể giải thích được của những người dưới cột đá.



Vượt qua sức tưởng tượng của bọn họ, Vũ Vô Thương có thể tự mình chống đỡ mức độ này.



Và sức mạnh phép thuật tuyệt vời của Viên Nhị đã khiến họ chậm chạp tại chỗ.Thi triển đại thần thông của Viên Nhị đã khiến bọn họ ngây ngốc tại chỗ.







Giờ phút này, không ai dám chế nhạo Vũ Vô Thương.



Trận chiến cho tới bây giờ đủ để thể hiện thực lực của Vũ Vô Thương, ít nhất là phần lớn bọn họ đều không làm được.



Thậm chí, bọn họ còn không để ý đến sự tồn tại của Đường Tuấn.



"Cái nào còn đánh thế nào nữa?"



Mạnh Thiển cười khổ.



Giống như Vũ Vô Thương, anh ta chỉ nắm giữ được bán thức đại thần thông, anh ta căn bản không phải là đối thủ của Viên Nhị.



Huyết quang trong không gian này dần dần tiêu tán, trên bầu trời cũng dần xuất hiện mấy bóng dáng.



Khi nhìn thấy rõ ràng, Mạnh Thiển hét lên: "Làm sao có thể!"



Trên không trung, Vũ Vô Thương giống như trước sắc mặt tái nhợt, không có nhiều thương tích.



Về phần Viên Nhị, một vết thương dữ dội đã bị xé toạc trên ngực trái, và cậu có thể nhìn thấy trái tim đang đập trong lồng ngực mình! Về phần Viên Nhị, ở ngực trái có một vết thương dữ dội đã bị xé toạc, có thể nhìn thấy trái tim đang đập trong lồng ngực của nó! Nó đúng là bị bán thức thần thông của Vũ Vô thương tạo thành.



Viên Nhị trên không trung cũng rống lên: "Không thể!"Viên Nhị trên không trung cũng rống lên: "Không có khả năng!"



Thức đại thần thông kia vậy mà đấnh trật.



Vào thời khắc mấu chốt nhất, khí tức lại xuất hiện lần nữa, điều này trực tiếp gây ra hậu quả đại thần thông kia bị đánh trật.



Viên Nhị cảm thấy mình sắp phát điên.Viên Nhị cảm thấy mình sắp bị bức điên.



"Rốt cuộc là ai?



Mau đi ra cho lão tử!"





Viên Nhị ngửa mặt lên trời gầm thét, thậm chí không quan tâm đến việc bị thương.







Từ đầu đến cuối, người đó chỉ lộ ra khí tức, thậm chí còn không có ra mặt.







Nhưng đã khiến nó trở nên điên rồ.







"Khốn khiếp!"







Viên Nhị chửi rủa.Viên Nhị chửi rủa.







Vũ Vô Thương, Mạnh Thiển và những người khác không thể giải thích được. Chẳng lẽ còn có người âm thầm ra tay với Viên Nhị sao?







Trên không trung, Vũ Vô Thương tuy không bị thương nặng nhưng pháp lực trong cơ thể gần như cạn kiệt và không thể tiếp tục chiến đấu.




Còn vài chiêu nữa mới đủ trăm chiêu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.