Tất cả những vũ ti trên bầu trời đều ngưng tụ lại, cuối cùng biến thành một thanh Cự Kiếm làm bằng mưa! Cự Kiếm dài mười thước, mưa vẫn tuôn rơi trong thanh Cự Kiếm.
Vũ Vô Thương cầm chặt vũ chi Cự Kiếm và khẽ hét lên: "Trảm không!"
Trong mắt Viên Nhị cũng bắn ra hai tia sáng màu máu, tia sáng xẹt qua bầu trời, chiếu sáng đỏ cả không gian.
Khuôn mặt tái nhợt của Vũ Vô Thương không có bất kỳ biểu hiện gì.
Cự Kiếm do mưa ngưng tụ thành rơi xuống va chạm với hai tia sáng đỏ như máu.
Toàn bộ không gian thí luyện liên tục nhấp nháy ánh sáng đỏ như máu, phản chiếu vẻ mặt kinh ngạc không thể giải thích được của những người dưới cột đá.
Vượt qua sức tưởng tượng của bọn họ, Vũ Vô Thương có thể tự mình chống đỡ mức độ này.
Và sức mạnh phép thuật tuyệt vời của Viên Nhị đã khiến họ chậm chạp tại chỗ.Thi triển đại thần thông của Viên Nhị đã khiến bọn họ ngây ngốc tại chỗ.
Giờ phút này, không ai dám chế nhạo Vũ Vô Thương.
Trận chiến cho tới bây giờ đủ để thể hiện thực lực của Vũ Vô Thương, ít nhất là phần lớn bọn họ đều không làm được.
Thậm chí, bọn họ còn không để ý đến sự tồn tại của Đường Tuấn.
"Cái nào còn đánh thế nào nữa?"
Mạnh Thiển cười khổ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3348234/chuong-3394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.