Nhìn thấy Mạnh Tinh Hà có chút tức giận, Mạnh Thiển vội vàng thu lại ý cười.
Trên mặt Mạnh Tinh Hà hiện ra một tia tươi cười, ngạo nghễ nói: "Nhưng mà con cũng không cần lo lắng.
Lâm Giang Tiên là một người thông minh, hẳn là sẽ cho cha mặt mũi.”
Mạnh Thiển khẽ gật đầu, nói: "Chờ lần sau xếp bia Kỷ Nguyên lại, nói vậy Lâm Giang Tiên sẽ cảm kích nghĩa phụ cho ông ta có cơ hội biểu hiện này.”
Trong đại sảnh căn cứ Hồng Lục, Lâm Giang Tiên đang tiếp kiến một ít du khách.
Những người này đều là thanh niên tuấn kiệt trong căn cứ phụ cận, muốn lấy một danh ngạch từ trong tay Lâm Giang Tiên.
"Lâm Giang Tiên tiền bối, căn cứ Hồng Tam tôi nguyện ý xuất ra hai kiện đạo khí để mua danh ngạch thí luyện cung Hỗn Nguyên trong tay tiền bối."
Một người đàn ông khôi ngô vạm vỡ trầm giọng nói.
Mặc dù có không ít người ra giá, nhưng người đàn ông khôi ngô này ra giá cao nhất trong sân.
Trong lúc nhất thời không có ai ra giá nữa.
Lâm Giang Tiên ngồi ở vị trí cao, ánh mắt hơi rũ xuống, ông ta không trả lời ngay lập tức.
Đúng lúc này, một âm thanh sảng khoái từ bên ngoài truyền đến: "Danh ngạch thí luyện của cung Hỗn Nguyên, căn cứ Hồng Cửu tôi cũng rất muốn.”
Trong sân sắc mặt mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3348210/chuong-3370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.