Biến cố đến quá nhanh, chờ đến khi mọi người phục hồi lại tinh thần thì chỉ nhìn thấy A Bảo đã cắn cụt một cánh tay của Ngô Hộ, còn một chân trước đang đè ở trên người ông ta. Ngô Hộ thật sự giống như một con chó chết, quỳ rạp trên mặt đất không thể động đậy, làm gì còn có dáng vẻ cao cao tại thượng như lúc vừa mới xuất hiện. Toàn trường rơi vào im lặng, chỉ có tiếng kêu rên đau đớn của Ngô Hộ cùng với âm thanh nhai xương của A Bảo.
“Buông ông nội của tôi ra.”
Ngô Tiềm thấy thế thì không màng kinh sợ, nhào tới chỗ A Bảo.
“Oẳng.”
A Bảo kêu một tiếng, lộ ra uy nghiêm của hung thú khiến cả người Ngô Tiềm cứng đờ, không thể làm ra bất kỳ hành động nào.
“Hung thú cảnh giới Thần Quân!” Phá Cửu Tiêu và Giang Ngư Bạch đồng thời hô lên thất thanh.
Toàn trường kinh hãi nhìn về phía thú nhỏ A Bảo. Sắc mặt Mộ Vân Khung và đám người nhà họ Mộ tái nhợt đi vài phần. Một con yêu thú cảnh giới Thần Quân còn mạnh hơn tu giả cùng cấp bậc, đồng thời cũng nguy hiểm hơn tu giả rất nhiều. Giang Ngư Bạch nhìn về phía Đường Tuấn, vẻ mặt nghiêm trọng, nói: “Một con hung thú cảnh giới Thần Quân. Hoá ra là cậy vào thứ này sao? Khó trách anh lại ngông cuồng như vậy.”
Phá Cửu Tiêu cười lạnh lùng, nói: “Có điều, đáng tiếc thật. Nơi này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3348121/chuong-3281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.