Cô gái trẻ mỉm cười nói: "Rất tự tin, nhưng chỉ có tự tin không cũng vô ích, nếu anh không có bản lĩnh thật sự, thì tôi sẽ không khách khí đâu."
"Đi thôi, tôi anh đi gặp cha tôi."
Nói xong cô gái dẫn đường bước vào trong biệt thự.
Mấy hộ vệ cũng lập tức phản ứng lại, nhường đường cho Đường Tuấn.
Đường Tuấn bước theo cô gái vào trong phủ.
“Tôi là Sử Ái Vi, cha ta là thành chủ thành Hồng Dương.” Cô gái trẻ tự giới thiệu.
Đường Tuấn chỉ nói ngắn gọn: "Dược Đường."
Sử Ái Vi liếc nhìn Đường Tuấn nói: "Tâm thái của anh rất tốt, nhưng mà đợi lát nữa đừng có luống cuống."
Đường Tuấn mỉm cười đáp lại.
Lông mày của Sử Ái Vi bất giác nhảy dựng lên. Cô ta không nghĩ y thuật của Đường Tuấn thật sự giỏi hơn ông Qua, cho nên đã đồng ý cho Đường Tuấn vào trong, là vì trong quá trình khám bệnh ông Qua dường như đã gặp phải chút rắc rối, cần một trợ thủ.
“Đợi lát nữa bảo ông Qua thử anh ta một chút, nếu phù hợp thì có thể giữ lại, nếu không phù hợp thì trực tiếp đuổi ra khỏi phủ.” Sử Ái Vi trong lòng đã có quyết định.
Sử Ái Vi dẫn Đương Tuấn đi, chẳng mấy chốc đến một căn phòng.
“Cha, ông Qua, con đã đưa một bác sĩ đến đây.” Sử Ái Vi đứng bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3347028/chuong-2268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.