Lữ Tri Huệ nhướng mày nói: "Không biết Vệ sư huynh cảm thấy không ổn chỗ nào? Anh Dược đã cứu tôi, y thuật lại giỏi như thế, tôi mời anh ấy đến Thiên Nguyên Phường làm khách, lẽ nào không được sao?"
Vẻ mặt Vệ Võ trở nên lạnh lùng, anh ta nói: "Lữ sư muội, tôi là sư huynh của cô, chú ý giọng điệu của cô đi!"
Anh ta chắp tay sau lưng, nhìn Đường Tuấn chằm chằm và nói: "Thiên Nguyên Phường ta là một môn phái lớn ở thành Hồng Dương, được mọi người kính trọng, muốn vào được Thiên Nguyên Phường thì phải điều tra thân thế, vượt qua ba ải mới được. Nếu sau này tùy tiện để một người thân phận không rõ ràng vào trong Thiên Nguyên Phường ta, thế Thiên Nguyên Phương ta còn ra gì nữa chứ?"
Nét mặt Lữ Tri Huệ có hơi khó coi, giọng nói có chút tức giận: "Sao có thể như thế?"
Vệ Võ lại giễu cợt nói: "Ta nói như thế chính là như thế."
Lữ Tri Huệ lông mày run lên vì tức giận, cô ta sao có thể không biết Vệ Võ đang cố ý bới móc.
Đường Tuấn liếc nhìn hai người họ rồi nói: "Thôi bỏ đi. Tự tôi đi đi một vòng thành Hồng Dương xem thử là được rồi, có cơ hội sau này mới đến Thiên Nguyên Phương."
"Nhưng mà anh Dược."
Lữ Tri Huệ có hơi gượng gạo, suy cho cùng chuyện này cũng là do cô ta nhắc tới.
"Lữ sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3347026/chuong-2266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.