Chương trước
Chương sau
Cô ta vừa dứt lời, cách đó năm triệu km, cờ Thập Phương Trấn Hư cùng dụ lệnh của tôn giả đột nhiên thu lại, dường như đã gặp phải một đòn tấn công đáng sợ. Nhưng ngay sau đó, cờ Thập Phương Trấn Hư và dụ lệnh của tôn giả lại tỏa ra thần quang, một giọng nói lớn vang lên: "Dư nghiệt của Trái Đất, còn dám phản kháng sao."



m thanh đó vừa dứt, một luồng sáng bắn ra từ trong dụ lệnh của tôn giả, trong phút chốc đã truyền tới Mặt Trăng.



Phập, thần quang xuyên qua hư ảnh của tiên nữ, hư ảnh lại tách ra thêm mấy phần.





Hư ảnh của tiên nữ không cam tâm nhìn dụ lệnh tôn giả đó, sau đó lại nhìn trận pháp thông đạo biến mất lần nữa, gương mặt xinh đẹp tuyệt mỹ điểm ý cười: "Trái Đất ta cuối cùng sẽ lại trỗi dậy thôi."



Nói đoạn, hư ảnh của tiên nữ đó cùng Nguyệt Cung đồng thời biến mất vào hư không.



Mười mấy tu sĩ Hóa Thần Cảnh canh giữa xung quanh cờ Trấn Hư nhìn thấy cảnh tượng này thì thất kinh hồn vía, không khỏi thốt lên: "Tôn giả khẩu dụ."







Tôn giả, chỉ đứng sau Thiên Quân, mọi cử chỉ lời nói đều có thể khiến cả thiên địa phải chấn động.



"Có dư nghiệt của Trái Đất bỏ chạy, truyền khẩu dụ của ta, giết!"



Trong dụ lệnh của tôn giả lại truyền ra giọng nói của tôn giả đó.



“Tuân pháp chỉ.” Mười mấy tu sĩ Hóa Thần Cảnh cúi đầu cung kính đáp.



Dụ lệnh của tôn giả và cờ Thập Phương Trấn Hư lại hồi phục như bình thường.



Đường Tuấn không biết chuyện gì đã xảy ra, càng không biết bản thân đã trở thành đối tượng bị truy nã của tôn giả.



Lúc này, anh đã đi vào trong những dãy núi, xung quanh đều là tiếng gầm thét của hung thú, hàng cây xanh tươi tốt, toát ra khí thế cổ quái. Không gian cực kỳ ổn định, trọng lực gấp mấy chục lần Trái Đất, Đường Tuấn cố gắng bay lên, nhưng tốc độ lại chậm đi một phần mười so với ban đầu. Tuy nhiên, nồng độ nguyên khí trong không khí lại dày đặc hơn gấp năm sáu lần so với trên Trái Đất.



"Đây chính là Trung Ương Ngân Hà sao? Không điều khiển được pháp tắc, ngay cả bay trên không trung cũng không được."



Đường Tuấn nhớ ra vị trí của trận pháp, liền đi ra khỏi khu rừng.





Trên đường đi, anh luôn bị những con hung thú ở cấp Nguyên Anh truy đuổi, nhưng chúng đều bị anh giết chết. Vẻ mặt anh có hơi đanh lại, phần lớn những con hung thú này đều chỉ là Nguyên Anh cảnh đỉnh phong, nhưng thực lực của chúng có thể so sánh với Bán Bộ Hóa Thần của Hoa Tiểu Niếp. Cũng chính là nói, trong cùng một cảnh giới, tu sĩ của Trung Ương Ngân Hà có thể mạnh hơn một cấp so với tu sĩ ở những nơi khác.







Anh sử dụng Thần Tàng Quyết để biến đổi hình dáng, rồi dùng thuật châm cứu phong tỏa huyệt khiếu thay đổi khí tức, cho dù là đạo sĩ Trung Thanh đối diện với anh chắc chắn cũng sẽ không nhận ra.







“Bây giờ phải làm rõ nơi này là chỗ nào?” Đường Tuấn có chút cấp bách.







Chẳng bao lâu sau, Đường Tuấn đã đến được rìa của dãy núi. Lúc này, anh nghe thấy tiếng giao đấu từ phía trước truyền lại.







"Các người biết bọn ta là ai không?"







"He he, không phải là đệ tử của Thiên Nguyên Phường sao, nếu không phải, bọn ta vẫn chưa muốn giết."







Cuộc giao tranh khốc liệt bỗng chốc dừng lại, dường như đã phân được thắng bại.




"Ba tên tiểu quỷ của Thiên Nguyên Phường, đi chết đi." Nói rồi, tên đó cười gằn một tiếng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.