Chương trước
Chương sau
Những lời này tương đương với quản thúc tại gia trá hình.



“Thưa chủ nhân, bây giờ thì sao? Có muốn đại khai sát giới hay không.” Ngân Lang Vương hỏi.



Đường Tuấn lắc đầu, cười nói: “ Nếu anh ta muốn chơi, chúng ta hãy cùng anh ta chơi một chút đi.”





Nhìn nụ cười của Đường Tuấn, Ngân Lang Vương nhất thời cảm thấy lạnh lẽo, trong lòng vì Sở Hải thắp một nén hương. Thực lực của Sở Hải giống như ông, thật sự đánh nhau có thể còn không bằng anh ta. Loại thực lực này, ở trước mặt vị chủ nhân này, căn bản không đủ nhìn đâu.











Trở lại trung quân đại trướng, sắc mặt Sở Hải rất âm trầm, Trình lão tam đã được đưa đi chữa trị, không có nguy hiểm đến tính mạng, chỉ là cần nghỉ ngơi một thời gian, nhưng khẩu khí này, anh nuốt không trôi.



Ầm.



Sở Hải một chưởng đánh nát một cái bàn cát thật lớn đặt ở trong trướng.



“Sở thống lĩnh, khẩu khí này không thể nhịn được, cậu ta tấn công Trình lão tam, tương lai sẽ dám động đến chúng ta.”



“Thống lĩnh đại nhân, giết đi! Vận dụng sát trận trong quân, tôi không tin cậu ta còn có thể sống sót.”



Sở Hải rất phiền não, trong mắt tràn ra sát ý lạnh lùng, nói: “Không vội, tôi sai người hỗ trợ ở trong Thần Đình hỏi thăm một chút, trong vòng hai canh giờ có thể biết căn cơ của cậu ta. Nếu như không có bối cảnh cùng thực lực gì, đương nhiên tôi sẽ giết cậu ta.”



Thần Đình là một không gian phép kín, muốn biết tin tức bên trong, coi như là Sở Hải đều phải trả giá không nhỏ. Vốn anh không để Đường Tuấn ở trong lòng, không nghĩ tới muốn làm như vậy. Nhưng hiện tại anh có chút hồ nghi, coi như là phải trả giá lớn, anh cũng nhận.



Các bách phu trưởng khác nghe vậy, cũng chỉ có thể im lặng, trong lòng lại oán thầm: “Một Đường Tuấn mà thôi, có thể có căn cơ gì, chẳng lẽ có thể lật ngược Thần Đình sao?”



Lúc này, trong doanh trướng phía tây, mấy người Vương Cẩu Đản nhìn doanh trướng chất đầy tạp vật, trên mặt lộ ra tức giận. Đây đâu phải là doanh trướng gì, căn bản không phải là chỗ cho người ở, chính là nơi chất đống tạp vật. Ở góc, cũng có thể thấy chuột đi ngang.





“Đại nhân, bọn họ lại dám bất kính như thế.”







“Lấy thân phận đại nhân, cho dù bọn họ không có biện pháp xác nhận, cũng nên an bài doanh trướng phía đông ở trước, hiện tại lại có thể an bài một chỗ chất đống tạp vật, quá đáng ghét.”







“Chúng ta đi tìm bọn họ tranh luận.”







Mấy người Vương Cẩu Đản nhìn nhau, đều rất phẫn nộ. Bọn họ vì Đường Tuấn mà bất bình, đi về doanh trướng phía đông, muốn hỏi rõ nguyên nhân.







Nhưng rất nhanh sau đó, bọn họ trở lại với những vết thương trên cơ thể của mình.







Mấy người Vương Cẩu Đản trên mặt đều mang thương tích, quần áo bị xé rách, vết thương sâu có thể thấy được xương, một đạo khí tức âm u lạnh lẽo lưu lại trong miệng vết thương, tra tấn bọn họ, phát ra tiếng kêu đau đớn.







" Ai đã làm tổn thương mọi người?” Đường Tuấn hỏi.




Vừa rồi Ngân Lang Vương đả thương Trình lão tam, đã lập uy, không nghĩ tới còn có người dám động thủ với người của anh.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.