Chương trước
Chương sau
“Đường Tuấn, người vừa rồi chính là cháu trai của cháu trai của Giao Thức đại thánh. Cậu đối xử với anh ta như vậy sợ rằng Giao Thức đại thánh sẽ gây khó dễ cho cậu.” Vừa bước vào di tích, Long Vương đã nhắc nhở.



Mới nhấc chân đã giẫm lên cháu trai của Giao Thức đại thánh, chuyện này nếu truyền ra ngoài chắc chắn sẽ trở thành một tin tức nóng hổi.



“Chỉ là Giao Thức đại thánh thôi, không cần để ý đến ông ta.” Đường Tuấn khoát tay áo, bày ra bộ dáng không sao cả.





Long Vương nhướng mày, muốn nói rồi lại thôi.



“Đây là không gian bên trong tàu cao tốc Tinh Hoa sao?” Đường Tuấn không để ý tới suy nghĩ của Long Vương mà chỉ tập trung nhìn mọi thứ xung quanh, anh tò mò hỏi.



Xung quanh anh là một vách tường mọc đầy cỏ dại, phía trước u ám như một con quái thú đang nhe răng há miệng. Bốn phía cũng có không ít dấu vết đánh nhau. Thoạt nhìn có vẻ như trong khoảng thời gian này đã có không ít người ghé thăm nơi đây.







Chỗ này vừa nhìn đã không giống tàu cao tốc Tinh Hoa mà ngược lại càng giống một hang động hơn.



Thủy Dị nhắm mắt cảm nhận một chút, gật đầu nói: "Không sai! Đây chính là tàu cao tốc Tinh Hoa.”



Anh đưa tay đẩy một đám cỏ dại ra, nơi này bỗng nhiên lộ ra một cửa lớn. môn hộ.



Long Vương giật mình: "Lẽ nào di tích biển Đông này thật sự là tàu cao tốc Tinh Hoa mà bọn họ nhắc đến.”



Dọc theo đường đi, nghe Đường Tuấn và Thuỷ Dị nói chuyện với nhau, Long Vương cũng nghe ra một ít, anh ta vốn tưởng hai người chỉ nói lung tung, không ngờ lại là thật.



Đúng lúc này có tiếng đánh nhau từ trong truyền ra.



"Đi." Đường Tuấn đi về phía trước.



Thủy Dị và Long Vương bám theo phía sau, Long Vương chỉ vào phía trước nhắc nhở: "Đường Tuấn, cách nơi này mười bước hình như có một trận pháp hay cấm chế nào đó. Nếu đi sai một bước thì sẽ rơi vào nguy hiểm, nhất định phải cẩn thận, đi chậm thôi. Lúc đó tôi phải dùng hơn hai tháng thì may ra mới phá năm sáu cái pháp trận này, chiếm được quyển công pháp bí tịch khi đó mới có thể đột phá Lúc ấy ta phải dùng hơn hai tháng thì may ra mới phá giải năm sáu cái trận pháp, chiếm được một quyển công pháp bí tịch, lúc này mới có thể đột phá Cảnh giới Nguyên Đan ”



"Trận pháp nơi này dùng để bảo vệ tàu cao tốc tránh cho người ngoài vào trong. Nếu không phải đã trải qua một thời gian quá lâu khiến nhiều trận pháp mất đi hiệu lực, thì đừng nói hai tháng cho dù là hai mươi năm các cậu cũng không cần nghĩ đến chuyện có thể vào trong đâu.” Thủy Dị lạnh lùng nói.



"Hơn hai tháng, quá phiền phức!" Đường Tuấn nhíu mày.







Anh nhắm mắt trầm tư vài giây, sau đó chợt vọt về phía trước.







"Đường Tuấn! Cẩn thận!" Long Vương hét lên sợ hãi.







Những trận pháp này là chồng chéo lẫn nhau, chỉ cần kích hoạt một trận, những trận khác cũng sẽ kích hoạt theo. Cho dù là Giao Thức đại thánh thuộc vào hàng cao thủ thì lúc ứng phó cũng vô cùng chật vật. Long Vương sợ Đường Tuấn nhất thời xúc động mà kích phát trận pháp nên vội vàng nhắc nhở.







Nhưng anh ta vừa dứt lời, Đường Nghiêu đã giống như một làn khói xanh lướt về phía trước, nói: "Theo bước chân của tôi. ”







"Chuyện này." Long Vương sửng sốt.







Đường Nghiêu thế mà lại không hề chạm vào trận pháp







"Chẳng lẽ là may mắn sao?" Long Vương thầm nghĩ trong lòng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.