Chương trước
Chương sau
"Chúng tôi đi." Tưởng tượng đến sức mạnh của Đường Tuấn, rốt cuộc Kim Minh Nhật cũng không kiếm chế được sự sợ hãi trong lòng, lôi kéo Samite đi ra ngoài, cũng không dám nói thêm một câu nào nữa. Vốn dĩ ban đầu cho rằng có thể dựa vào thân phận để uy hiếp Đường Tuấn một chút, không nghĩ đến Đường Tuấn căn bản không để bản thân bị xoay vòng vòng.



Chờ đến khi Samite và Kim Minh Nhật đi rồi, Long Vương cười lạnh nói: "Hai kẻ không hề biết điều.”



"Không cần phải để ý đến bọn họ, nếu không phải do hai nước không ngừng gây áp lực, tôi cũng lười dẫn bọn họ đến đây." Long Vương khẽ nhíu mày nói: "Dù sao anh cũng phải cẩn thận, bọn họ sẽ không cứ như vậy mà buông tha cho anh đâu."





Đường Tuấn gật gật đầu.



"Di tích biển Đông hai ngày nữa sẽ mở ra, đến lúc đó người tu hành trên toàn Châu Á hầu như đều sẽ xuất hiện để tranh giành đoạt lấy cơ duyên lần này. Chúng ta cũng phải đi chuẩn bị trước một chút." Long Vương nói.







Trong khi Long Vương và Đường Tuấn đang chuẩn bị cho di tích biển Đông, thì ở trên một hải đảo cách xa ngoài biển Đông.



Vốn dĩ ban đầu hải đảo này là một đảo vô danh, nhưng từ sau khi bị Đại Thánh Giao Thức chiếm lấy cho riêng mình, mọi người liền gọi nó là đảo Giao Thức.



Trên bầu trời lúc này bỗng nhiên xuất hiện sấm chớp lập loè, một con giao long bay lên không trung, chìm vào trong giữa đám lôi điện. Thật lâu sau, một luồng ánh sáng vây xung quanh giao long. Đến khi thân hình của người đó một lần nữa hiện ra, đúng là Giao Đông Thanh mà lần trước Đường Tuấn đã gặp được bên trong kiếm môn.



“Chúc mừng cậu chủ đã đột phá được cảnh giới Nguyên Đan.” Người giúp việc A Tuyết đi tới, vẻ mặt vui mừng chúc mừng.



Giao Đông Thanh thở dài, nói: "Vốn dĩ cho rằng lần này có thể đạt được bán Nguyên Đan siêu phẩm trở lên, không ngờ rằng vẫn là kém một chút, chỉ đạt được Kim Đan nhất phẩm. Yêu thú chúng ta muốn ngưng tụ được Nguyên Đan siêu phẩm, thật sự là quá khó khăn."



"Không có chuyện gì đâu Đông Thanh. Chờ lần này di tích biển Đông mở ra, ông nội sẽ vì con mà đi tìm phương pháp tu luyện Nguyên Đan, con chỉ mới đạt đến Nguyên Đan, còn có nhiều cơ hội rộng mở. Không giống như ông, đã bước vào Nguyên Đan viên mãn, một viên Nguyên Đan đã trải qua biết bao sinh mệnh, đã không còn cách nào có thể tinh luyện được nữa." Đúng lúc này, bỗng có một âm thanh vang lên.



Một trận gió xoáy thổi qua, một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi xuất hiện trước mặt hai người. Râu của người đàn ông rất dài, khuôn mặt thô kệch, một con ngươi hình tam giác ngược, thoạt nhìn vô cùng dọa người.



“Ông nội.”



“Chủ nhân.”





Giao Đông Thanh và A Tuyết nhìn thấy người vừa xuất hiện, nhanh chóng hành lễ.







Người đang đứng trước mắt này, chính là chí cường giả đứng đầu trên bảng xếp hạng đơn của Châu Á, Đại Thánh Giao Thức.







"Con thật sự không tồi. Cô động được Nguyên Đan nhất phẩm, hơn nữa trong cơ thể con còn có huyết mạch của giao long, chắc hẳn có thể xếp trước hạng năm trên bảng đơn chí cường giả Châu Á." Đại Thánh Giao Thức nhận xét, ánh mắt tán thưởng nhìn Giao Đông Thanh, tất nhiên cảm thấy vô cùng vừa lòng.







"Đứng trước hạng năm sao? Như vậy chắc đã có thể đánh bại tên khốn kia rồi." Giao Đông Thanh siết chặt nắm tay, thấp giọng nói.







“Ai vậy?” Đại Thánh Giao Thức nhíu mày.







Giao Đông Thanh trầm giọng nói: “Hậu thiên đạo thể Đường Tuấn.”







“Chính là người này?” Đại Thánh Giao Thức lấy ra một xấp ảnh chụp.




“Không sai. Nhưng mà tại sao ông nội lại biết cậu ta." Giao Đông Thanh nói.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.