Kiếm Thất Sát trong tay Trương Kiếm Luân gãy thành hai đoạn. Ngay sau đó một vệt máu xuất hiện trên mặt của Trương Kiếm Luân, chảy từ ấn đường đến cằm, giống như một cái trục trung tâm chia cắt ông ta thành hai nửa, máu tươi không ngừng chảy ra.
Thì ra không phải là không phân cao thấp.
Vừa rồi trong lúc đánh nhau, Đường Tuấn đã thắng rồi. Dùng một cái nhánh cây phát ra một đường kiếm khí, không chỉ chém đứt kiếm Thất Sát của Kiếm Môn, còn giết chết môn chủ Trương Kiếm Luân.
"Tôi..." Máu tươi chảy vào trong miệng, cảm nhận được mùi máu tươi, Trương Kiếm Luân mới ý thức được.
Phịch.
Trương Kiếm Luân quỳ xuống.
"Sau khi tôi chết, xin anh Đường hãy tha cho các học trò của Kiếm Môn. Để lại một chút kế thừa cho Kiếm Môn của tôi." Trương Kiếm Luân thành khẩn nói.
"Được." Đường Tuấn nói.
"Phùng Hưng, sau khi thầy chết, con làm môn chủ của Kiếm Môn. Từ nay về sau, anh Đường chính là chủ nhân của Kiếm Môn chúng ta. Mệnh lệnh của anh ta, bất kể là cái gì, cũng phải làm theo." Trương Kiếm Luân nói với Phùng Hưng.
"Thầy ơi." Phùng Hưng quỳ xuống, nước mắt chảy xuôi.
"Con thề đi." Trương Kiếm Luân nhìn chằm chằm Phùng Hưng.
Phùng Hưng do dự.
"Con muốn hủy hoại Kiếm Môn sao?" Trương Kiếm Luân cắn răng khiển trách.
"Được. Thưa thầy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346279/chuong-1519.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.