Chương trước
Chương sau
"Đúng là một bộ phận, nhưng mà bộ phận nhỏ này chính là hạch tâm của chìa khóa thần, có thể điều khiển toàn bộ khối chìa khóa thần. Anh đã dung hợp phần lớn năng lượng của chìa khóa thần, chẳng lẽ không cảm giác được là thiếu một chút gì sao?" Đường Tuấn nói.



Thủy Thanh Lam nghiến răng nghiến lợi. Tất nhiên là anh ta có thể cảm ứng được chìa khóa thần thiếu đi một bộ phận nhỏ, nhưng lại không ngờ rằng đó lại là hạch tâm.



"Phương pháp tinh luyện chìa khóa thần là tôi tình cờ lấy được, về đặc tính ngay cả tôi đều không rõ ràng, làm sao anh lại biết được rõ ràng như vậy?"





Nếu biết chìa khóa thần lại thiếu khuyết bộ phận hạch tâm, Thủy Thanh Lam Tước tuyệt đối sẽ không dung hợp.



Đường Tuấn cười nhạt một tiếng, nhưng cũng không giải thích thêm nữa.



Sở dĩ anh ta có thể hiểu rõ đối với chìa khóa thần như vậy nguyên nhân là vì chín mươi chín chữ cổ. Trong số những kiến thức được lưu truyền trong chữ cổ có liên quan đến phương pháp khống chế của chìa khóa thần, nhờ đó anh ta mới có thể sử dụng hạch tâm của nó để khống chế tinh thần dung hợp của Thủy Thanh Lam.







"Đáng giận. Tôi muốn giết anh." Trong mắt Thủy Thanh Lam tràn ngập hận ý.



Anh ta tính toán ngàn năm, không dễ dàng gì mới thoát khỏi vây khốn, không nghĩ tới tại thời điểm sắp thành công lại bị khống chế.



"Anh còn nói thêm câu nào nữa, tôi bắt anh tự sát có tin hay không?" Đường Tuấn đùa giỡn nhìn Thủy Thanh Lam nói.



Toàn thân Thủy Thanh Lam chấn động, cũng tuyệt không dám nói thêm câu nào nữa. Nếu Đường Tuấn thật sự làm như vậy, chỉ sợ anh sẽ thật sự tự sát, đến lúc đó cũng chết quá oan ức rồi.



"Thì ra là như vậy." Mấy người Dato nghe vậy, trên khuôn mặt cũng hiện lên ý cười nhẹ nhõm.



Tất nhiên khi Thủy Thanh Lam bị Đường Tuấn khống chế, điều đó cũng có nghĩa là mối nguy cơ ở Địa Cầu sẽ được giải trừ.



"Anh Đường, chuyện ở nơi trấn giữ ma đã được xử lý hoàn tất, vậy chúng ta cũng nên chuẩn bị rời khỏi đây rồi." Mấy vị Dato tòa án số bảy trầm giọng nói.



m thanh vừa dứt, toàn bộ không gian đột nhiên rung chuyển dữ dội, xem động tĩnh này còn muốn kịch liệt hơn so với Thủy Thanh Lam trước kia xuất thế nữa.



"Chuyện gì xảy ra ?" Đường Tuấn cau mày nhìn về Thủy Thanh Lam.





Bây giờ tính mạng Thủy Thanh Lam cũng coi như nằm trong khống chế của Đường Tuấn, đương nhiên biết gì nói nấy, giải thích nói: "Nơi trấn giữ ma vốn là nơi hội tụ nguyên khí của địa cầu hơn hai ngàn năm trước, tương đương với mạch suối nguồn. Cho nên năm đó Bách Tiên mới có thể trấn áp tôi, chính là lợi dụng vị trí của nơi trấn giữ ma và năng lượng trời đất. Nhưng sau khi trấn áp tôi tại nơi trấn ma này tương đương với việc ngăn chặn mắt của nguyên khí, khiến cho nguyên khí trong trời đất không cách nào lưu thông."







Nói đến đây, mọi người nhất thời hiểu được, khó trách hai ngàn năm này nguyên khí trời đất lại mỏng manh như vậy, thì ra là vì bị Thủy Thanh Lam chặn lại mắt của nguyên khí.







"Khi tôi giải trừ phong ấn, nguyên khí khổng lồ đã được tích lũy bên trong mắt của nguyên khí sẽ không được áp chế nữa, và nó sẽ phun ra giống như núi lửa phun trào vậy, bởi vậy Trấn Ma sẽ bị hủy diệt."







Thủy Thanh Lam cười cười nhìn mọi người rồi nói: "Ở chỗ này vừa vặn là vị trí trung tâm của nguyên khí bộc phát, đến lúc mấy người đều sẽ chết hết."







Sắc mặt mọi người đồng thời thay đổi.







"Có cách nào có thể ngăn chặn hay không?" Đường Tuấn hỏi.














Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.