"Ha ha. Tối nay thiên tài lợi hại của Việt Nam phải chết ở nơi này rồi." Thấy Đường Tuấn lùi, Vương Khải lập tức lộ ra vẻ mặt đắc ý.
Còn về Adam, lại không có ai đi quan tâm anh ta.
Đường Tuấn cúi đầu nhìn cơ thể mình. Xiềng xích thánh quang của Thánh Quang Chi Tử vẫn đang quấn chặt trên người anh, áp chế nguyên khí cùng với sức mạnh của anh.
"Đây là bí thuật của giáo đình chúng tôi, cho dù là dị năng giả đỉnh cấp chín cũng phải bị nhốt trong vòng năm phút. Năm phút, đủ để chúng tôi giết anh mấy trăm lần rồi." Thánh Quang Chi Tử cười nói.
"Đỉnh cấp chín? Đáng tiếc tôi không phải." Đường Tuấn khẽ nói.
Cảnh giới Nguyên Đan, tương đương với cấp mười của phương Tây!
Đáng tiếc câu này của anh không ai nghe thấy cả.
Cả người thống lĩnh ảnh vệ chìm vào trong bóng tối, giây tiếp theo, vô số móng vuốt sắc bén đánh về phía đỉnh đầu Đường Tuấn. Bản thân tu vi của anh đã đạt đến cấp chín, trình độ cùng tốc độ ra tay ác liệt còn mạnh mẽ hơn so với Vương Khải.
Phốc.
Đường Tuấn khẽ cười, cơ thể hơi nhúc nhích, thứ xiềng xích nhìn có vẻ vững chắc không gì phá nổi kia biến thành từng chút ánh sáng tiêu tan trong bóng đêm.
Sắc mặt của Thánh Quang Chi Tử trắng bệch, phun ra một ngụm máu tươi, Đường Tuấn đánh vỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346230/chuong-1470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.