"Lâm Thi Tình sao? Cô ta cũng không phải là đối thủ của tôi xuất quan cũng có ích gì. Nhưng mà nhan sắc của cô ta không tệ. Năm mươi năm trước là nữ thần của rất nhiều người ở Tu Luyện Giới, nghe nói cô ấy cũng chưa từng có người đàn ông nào, haha." Tôn Như Ngọc nhìn lướt qua Thẩm Minh Hoa cười âm trầm nói. Hàm ý trong nụ cười không cần nói cũng biết.
"Thần Dương Chi Tâm và Huyền Hàn Chi Tâm đều là của tôi." Tay anh ta chụp vào hai viên đang hợp nhất lại.
"Khai hỗn độn." Đúng lúc này một âm thanh tức giận vang lên.
Sau đó, một tia sáng trắng xám lan ra ở trong sân,
Phía sau Tôn Như Ngọc vang lên tiếng la hét thê thảm. Anh ta quay đầu nhìn lại, chỉ thấy đầu của Độc Cô Phong Đăng và Tống Thiên Lăng bị chùm ánh sáng trắng xám cắt đứt, chết không thể chết nữa. Người khổng lồ cũng bị cắt thành mấy khúc ngã trên mặt đất.
Lúc này, từ vị trí hai tay của anh ta truyền đến một cơn đau nhói, Tôn Như Ngọc cúi đầu xuống, nhìn thấy hai tay mình đã bị cắt đứt cổ tay, máu chảy ròng ròng.
"Đây là công pháp gì? Còn mạnh hơn so với thương sinh linh đại pháp." Tôn Như Ngọc kêu lên.
Không phải bởi vì đau đớn, mà là bởi vì tâm hồn chấn động. Những chùm ánh sáng trắng xám vừa rồi quá kinh khủng, nếu là đầu của anh ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346149/chuong-1389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.