"Không ngờ cậu ta lại thắng." Đám người Trịnh Khương, Từ Vũ sững sờ như vừa gặp ma quỷ.
Hạng Thành là Hậu Thiên Đạo Thể còn là đệ tử của chưởng giáo Núi Chứa Chan, giờ đây lại chết dễ dàng như vậy? Hơn nữa từ đầu đến cuối, Đường Tuấn chỉ mới dùng một chiêu. Nghĩ đến mười chiêu của Hạng Thành trước đó, mọi người chỉ cảm thấy vừa nực cười vừa đáng buồn.
Ánh mắt Đường Tuấn quét ngang khắp hiện trường, anh gật đầu với Tào Thanh Vân, sau đó mang theo thi thể của Hạng Thành bay lên, trong nháy mắt đã biến mất khỏi tầm nhìn của mọi người.
Còn chuyện những người khác chỉ trích anh, anh không có ý định giải thích. Rồng phượng cớ gì lại tranh chấp với hạng sâu kiến ngu ngốc.
Về phần những kẻ trước đó còn ồn ào thì lúc này cũng đồng loạt câm miệng lại, có người lén lút rời khỏi hiện trường, chỉ ước có thể mọc thêm hai cái chân. Sau khi chứng kiến thực lực của Đường Tuấn, còn ai dám nói thêm một câu nào?
Đám người Từ Vũ cũng rất yên lặng, có vài người cũng lâm vào trầm tư.
"Vẫn là tôi xem thường cậu ta." Lã Kiến Trung thở dài.
"Cha, cha đi luôn ạ? Không phải còn chưa bắt đầu giảng pháp luận đạo sao?” Lã Thanh tuy rằng khiếp sợ nhưng không hề quên chuyện quan trọng.
Lã Kiến Trung nhớ lại đòn đánh vừa rồi của Đường Tuấn, nhẹ giọng nói một câu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346115/chuong-1355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.