Chương trước
Chương sau
Vị trí thật sự của núi Chứa Chan tiên sơn ẩn giấu đâu đó tại vùng núi tuyết trập trùng này, chỉ là không giống lớp tuyết dày trắng ngần bao phủ ở bên ngoài, đóng băng ngàn dặm. Giữa tiên sơn và ngoại giới của núi Chứa Chan được ngăn cách với nhau bởi một trận pháp. Bên trong tiên sơn, đầy đủ bốn mùa trong một năm, kỳ hoa dị thảo đều có đủ, thậm chí dường như còn có thể nhìn thấy côn trùng, cá, chim và thú. Không khí ở đây trong lành hơn bên ngoài, nồng độ nguyên khí cao gấp nhiều lần, thật sự là một chốn thần tiên phước lành.



Ở sâu trong chốn bồng lai, có một số ngôi đền cổ kính với luồng khí tức mạnh mẽ lan tỏa từ mỗi ngôi đền. Tùy tiện tìm một người thì tu vi ít nhất cũng đạt đến cảnh giới Chân Khí. Ở nơi này, đâu đâu cũng có các võ học tông sư được mệnh danh là cao thủ võ lâm ở ngoại giới.





“Lạc Thịnh, con trai của tôi.” Lúc này, một tiếng kêu rên ai oán phát ra từ một trong những ngôi đền. Giọng nói thảm thiết, mang theo sự căm phẫn và thù hận tột độ.



Trong tiên sơn, không biết có bao nhiêu đệ tử đã bị kinh động vì âm thanh đó.







“Phó chưởng giáo bị sao thế?”



“Anh chưa biết chuyện này. Con trai của phó chưởng giáo bị người ta chặt đứt tứ chi, Thượng Đan Điền bị điểm, đã hoàn toàn trở thành phế nhân rồi, sau này cũng không thể tu hành được nữa.”



"Là… Là ai đã làm chuyện này? Kẻ nào dám làm ra loại chuyện đại nghịch vô đạo như vậy?"



"Nghe nói là một Hậu Thiên Đạo Thể trong thế tục, tên là Đường Tuấn. Nửa ngày trước, đệ tử của ngoại môn phát hiện Lạc Thịnh ở dưới chân núi. Chính miệng Lạc Thịnh đã nói ra chuyện này.”





"Hậu Thiên Đạo Thể sao, thể chất này có thể cường đại như vậy à? Núi Chứa Chan của chúng ta truyền thừa cho đến nay, số lượng thể chất có thể vượt qua Hậu Thiên Đạo Thể chẳng được mấy người, nhị sư huynh cũng là Hậu Thiên Đại Thể đại thành. Phó chưởng giáo Lạc Tần Uy yêu thương cưng chiều Lạc Thịnh nhất, nghe nói ngay cả bí thuật xả thân cũng đều truyền lại cho cậu ta rồi. Dựa vào thực lực của Lạc Thịnh, nếu như thi triển bí thuật xả thân, thì cậu ta có thể ngang sức ngang tài với cả cao thủ Bán Bộ Nguyên Đan.







"Ai biết được. Nói không chừng Lạc Thịnh thiếu kinh nghiệm, đã trúng kế của đối phương nên bị ám toán. Thế nhưng, ngay cả Lạc Thịnh mà bọn bọ cũng dám động vào, dựa theo tính cách của Lạc Tần uy, sợ là sẽ xảy ra chuyện chẳng lành rồi, nói không chừng sẽ có một cuộc tàn sát đẫm máu trong giới võ đạo thế tục.”







Cung điện Trường Ninh là nơi thường ngày núi Chứa Chan Tiên Cảnh thảo luận những chuyện trọng đại. Vào lúc này, chưởng giáo núi Chứa Chan Lạc Quách Thiên, em trai Lạc Tần Uy của ông ta và cũng là phó chưởng giáo, cùng với một số vị trưởng lão đang bàn bạc. Khí tức của những người này vô cùng cường đại, chí ít đều đạt tới tu vi cực cảnh.







Lạc Thịnh đang nằm trên một cái cáng với khuôn mặt trắng bệch nhợt nhạt và bộ dạng cực kỳ thảm hại. Nhưng hận ý trong mắt cậu ta càng ngày càng đậm, cậu ta phẫn hận nói: "Thưa cha, hãy báo thù cho con. Giết chết Đường Tuấn, huyết tẩy giới võ đạo thế tục, để bọn họ biết uy nghiêm của núi Chứa Chan chúng ta không thể khiêu khích."







Lạc Tần Uy xua tay ngăn cản Lạc Thịnh tiếp tục nói: "Anh cả, anh nói chúng ta nên làm thế nào đây?”







Lạc Tần Uy có vóc dáng dũng mãnh, hai mắt sáng long lanh, cơ thể toát ra khí chất nguy hiểm và cứng cỏi. Ngoại trừ một người đàn ông trung niên nho nhã bên cạnh, thì khí tức của ông ta là mạnh mẽ nhất. Cho dù sau khi Lạc Thịnh đã vận dụng bí thuật xả thân, cậu ta vẫn không bì kịp sự hùng mạnh của ông ta.







Một khi ông ta đã lên tiếng, các trưởng lão khác đều không dám hó hé lấy nửa lời. Sự ngang ngược của Lạc Tần Uy ở núi Chứa Chan này ai ai cũng biết, cho nên chẳng có kẻ nào dám đối nghịch với ông ta vào lúc này. Bọn họ đồng loạt đưa mắt hướng về người đàn ông trung niên lịch lãm kia.




Người đàn ông trung niên nhã nhặn kia là chưởng giảo hiện giờ của núi Chứa Chan Tiên Cảnh, tên là Lạc Quách Thiên. So với người em trai Lạc Tần Uy của mình, vóc dáng của Lạc Quách Thiên gầy hơn không ít, khí chất ôn hòa, giống như là người có học thức. Tuy bề ngoài như thế nhưng chẳng có ai dám khinh thường ông ấy, bởi vì ông ấy là chưởng giáo của núi Chứa Chan, hai mươi năm trước đã là siêu cấp cường giả Bán Bộ Nguyên Đan rồi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.