Long Vương bay ra ngoài, lộn ngược như một con diều bị đứt dây và rơi xuống đất. Long Vương sửng sốt, ông ta như vậy mà lại không thể đỡ nổi một chưởng của Đường Tuấn. Ông ta không bị thương, có thể thấy rằng Đường Tuấn đang nắm quyền khống chế sức mạnh của mình. Thực lực của Đường Tuấn đúng là đã vượt xa ông ta.
“Cậu ta thật sự đã trưởng thành đến bước này rồi, thật nực cười khi mình vẫn muốn dùng cậu ta làm vật lót đường của mình.” Một ý nghĩ lướt qua trong đầu Long Vương.
“Đường Tuấn!” Long Vương nén suy nghĩ trong lòng, đây không phải là lúc để nghĩ ngợi.
Đường Tuấn liếc ông ta một cái, nói: “Yên tâm. Tôi sẽ không giết cậu ta.”
Long Vương thở phào nhẹ nhõm, câu nói đó của Đường Tuấn thật sự làm ông ta nhẹ nhõm.
“Nhưng tôi vẫn phải giữ lại một thứ.”
"Két!"
m thanh cực kỳ trầm thấp, như thể một quả bóng khí bị ép chặt.
Chân Đường Tuấn như có điện, trong nháy mắt, tứ chi của Lạc Thịnh đã bị giẫm nát, cú đá cuối cùng đánh trúng bụng dưới của cậu ta, hủy diệt cơ thể cậu ta.
“Anh, anh đã phế bỏ tu vi của tôi rồi.” Lạc Thịnh kinh hãi nói.
Vốn dĩ cậu ta cho rằng mọi chuyện đều trong tầm kiểm soát của mình, nhưng lúc này Đường Tuấn đã hoàn toàn phá bỏ suy nghĩ của cậu ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3346073/chuong-1313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.