Cậu Long thừa lúc này đi đến bên cạnh Đường Tuấn, dùng âm lượng chỉ hai người nghe được nói: "Anh không thể nhận tấm lệnh bài kia, anh không phải là người của Nghịch Luân, đây không phải là thứ thuộc về anh."
Đường Tuấn vốn không có hứng thú với tấm lệnh bài kia, nhưng lúc này cậu Long nói như vậy nên anh cũng trêu ghẹo: "Nếu như nó không thuộc về tôi, vậy phải thuộc về người nào? Là anh sao?"
Vẻ mặt cậu Long cứng đờ, hừ lạnh một tiếng, không trả lời vấn đề này.
Lúc này Cổ Văn Hồng cũng đã bắt mạch cho Long Vương xong.
Sắc mặt anh ta nghiêm trọng mà nói: "Thương thế của Long Vương liên quan đến lục phủ ngũ tạng, trong đó còn bị một luồng độc mạnh tàn sát bừa bãi, không chỉ đang ngăn cản thân thể tự mình chữa trị mà còn cắn nuốt sức sống trong cơ thể. Bệnh này chỉ sợ có chút khó giải quyết, tôi mới thấy lần đầu trong đời."
Tàng Khánh nhịn không được nói: "Lẽ nào ngay cả anh cũng không có cách trị sao?"
Cổ Văn Hồng vuốt râu, ngạo nghễ nói: "Vậy cũng không phải. Thế gian này không có bệnh gì có thể làm khó được tôi. Nguyên nhân thương tích của Long Vương nằm ở năm luồng chân khí từ ngoài vào cơ thể kia, năm luồng chân khí này đúng lúc lại chiếm lấy ngũ hành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ tạo thành một mắt xích tuần hoàn. Chỉ cần phá vỡ mắc xích tuần hoàn này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345998/chuong-1238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.