Sát cơ trên người Trình Tuấn Vũ ẩn hiện, cuối cùng lại bị ông đè xuống, chỉ hừ lạnh một tiếng.
"Ha ha ha. Chờ Ban Cơ đưa đồ đệ của ông lên đường, tôi cũng đưa nhà họ Trình của ông thăng theo!" Hư Thiên Quang cười ha ha.
Thì ra Hư Thiên Quang thấy Đường Tuấn sắp chết, mới dám xuất hiện thêm lần nữa.
Lúc này, bầu trời bị màn mưa che đậy bỗng nhiên có rất nhiều luồng ánh sáng lướt qua.
" Trương Tĩnh Hòa núi Yên Tử."
" Mục Văn Phong bên Cổ Hồng Lĩnh."
" Hoà thượng câm của Cổ Thiếu Lâm."
" Long thiếu của Nghịch Lân."
"Quỷ đao Phạm Nam Thiên."
Từng vị cao thủ Thần Cảnh đương thời đội mưa đội gió mà đến, đáp xuống một toà lầu các khác. Chân Khí Cảnh cùng Tông Sư Cảnh là hai cái khái niệm khác nhau, tự nhiên sẽ không nhét chung một chỗ.
Từ Nhật quan sát từng luồng ánh sáng kia, thần sắc hờ hững, vuốt ve chén trà trong tay, nói:
"Hi vọng anh đừng để chúng tôi thất vọng."
Ánh mắt của Từ Nhận nhìn về phía toà lầu các cao nhất trong nhà thuốc.
Ở đó, có một người đàn ông mặc đồ cổ trang dáng dài đang đứng, giống như một mình đối diện với toàn bộ trời đất.
Ban Cơ.
Không chỉ có Từ Nhật, tất cả mọi người dù đang trò chuyện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345916/chuong-1156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.