Vào ngày thứ hai, Thanh Liên đã chạy đến thành phố.
Lúc này Đường Tuấn đang tựa vào ghế nằm ở biệt thự số một trong núi Công Xanh, đôi mắt híp lại, nửa khép nửa mở, thưởng thức phong cảnh trên núi, vô cùng nhàn nhã vênh váo.
"Trận chiến ở nhà thuốc, anh không thể đi." Thanh Liên cau mày, nói với Đường Tuấn.
"Ồ. Tại sao?" sắc mặt Đường Tuấn cũng không có thay đổi gì.
Thanh Liên lấy ra một chồng tư liệu, đặt lên trên mặt bàn ở bên cạnh Đường Tuấn, nói:
“Đây là báo cáo, đánh giá sơ bộ thực lực của Ban Cơ, là bản mới nhất mà Nghịch Lân thực hiện. Thực lực của ông ta đã sớm vào Thiên Nhân Cảnh, ở trong Vu Môn, chỉ có môn chủ và vài người có thể chắc chắn thắng được ông ta, tuyệt đối không yếu như vẻ bề ngoài. Anh không phải đối thủ của ông ta, đi sẽ chỉ chịu chết mà thôi.”
Đường Tuấn cười nói:
"Đây lại không hợp ý cô quá còn gì? Nghịch Lân của các cô không phải là luôn ước gì tôi chết quách đi cho rồi à?"
Thanh Liên nghe vậy, không khỏi giận dữ, nói:
"Anh có thể chết, nhưng không thể chết như vậy được. Nếu hôm nay thay đổi lớn đã bắt đầu, giới võ đạo sắp nhiễu loạn, anh là Hậu Thiên Đạo Thể, hơn nữa còn là một phần tử của giới võ đạo, nhất định phải xứng đáng với danh xưng này."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345913/chuong-1153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.