“Ha ha. Anh đang nói đến cái vị Hậu Thiên Đạo Thể chứ gì?” Người đàn ông trẻ tuổi như nhìn thấu tâm tư của Mục Văn Phong, cười khẩy nói: “Tiếc là bây giờ anh ta khó có thể tự bảo vệ mình rồi.”
“Cái gì?” Mục Văn Phong và Huyền Long Tử đồng thời nói bằng giọng kinh ngạc.
“Tuy rằng gã đã giết Trùng Nhất, nhưng thân cũng mang mấy trăm nghiệp sát sanh nợ máu, giờ phút này e rằng đã rớt khỏi cảnh giới thiên nhân giao cảm rồi, có thể duy trì cảnh giới Thần Hải được hay không đã là chuyện khó nói.” Ánh mắt người đàn ông trẻ tuổi trở nên thâm thuý, tựa như có thể nhìn xuyên qua bầu trời mênh mông, anh ta cười nói: “Cái tên Trùng Nhất đó tuy bất tài nhưng dù gì cũng là thiên tài của Trùng Vu Nhất Mạch, sao có thể bị giết dễ dàng như vậy.”
“Không thể nào!” Mục Văn Phong và Huyền Long Tử không nhịn được hỏi: “Rốt cuộc anh là ai?”
Người đàn ông trẻ tuổi khinh thường cười một tiếng, nói: “Tôi tên Vu Trấn Linh! Nhớ kỹ tên này, lần gặp kế tiếp, cái tên này sẽ vang danh khắp giới võ đạo ở nước Việt Nam. Không chỉ Cổ Hồng Lĩnh mà tất cả môn phái võ đạo và thế gia đều phải cúi đầu dưới chân tôi. Sau đó, tôi sẽ giết chết anh ta, lấy lại đồ của tộc tôi.”
“Vu Trấn Linh.” Mục Văn Phong và Huyền Long Tử thều thào nói.
Khi bọn họ nhìn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345801/chuong-1041.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.