Sau khi Tiêu Hoàng nghe xong Lục Tiểu Uyên nói, nỗi bất an trong lòng của anh ta ngày càng mãnh liệt. Đối với lần hành động này, anh ta biết được nhiều bí mật trong chuyện này hơn Trang Minh Mẫn, nghe nói chuyện hàng loạt người chết ở thôn Thanh Thủy đã thu hút được sự chú ý của bộ môn thần bí kia của nước Việt Nam. Hơn nữa trước khi họ tới đây chắc chắn đã có nhân viên của bộ ngành liên quan tới thôn Thanh Thủy rồi, cho dù hiệu suất làm việc thấp hay kém cỏi đến đâu đi chăng nữa, lúc này cũng không thể nào còn chơi trò trốn tìm với bọn họ được.
"Thầy ơi, đây là nước em đã múc từ một miệng giếng trong thôn. Em cũng đã uống thử rồi vô cùng ngọt, còn uống ngon hơn nước khoáng nhiều. Thầy cũng nếm thử xem.” Lúc này Lục Tiểu Uyên cầm một chai nước khoác đưa cho Trang Minh Mẫn.
Trang Minh Mẫn không khỏi bật cười nhận lấy chai nước khoáng rồi nói: “Mọi người nghỉ ngơi một chút đi, đợi lát nữa chúng ta lại tiếp tục.”
Những người khác lần lượt gật đầu đồng ý.
“A!”
Đúng lúc này, vẻ mặt Lục Tiểu Uyên đột nhiên thay đổi, hét lên một tiếng bén nhọn.
Chỉ thấy khuôn mặt trẻ trung xinh xắn rạng ngời của cô ấy nổi lên những đường gân xanh nhạt, những đường gân đó như những con giun trông vô cùng gớm ghiếc dữ tợn. Bộ móng tay được sơn bằng màu sắc tươi sáng trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345788/chuong-1028.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.