Đánh xong chưởng này, Đường Tuấn lại trở về vị trí cũ, giống như chưa từng di chuyển.
"Cậu không phải nói cậu sắp chết rồi sao?" Pháp m nhìn Vô Thành mềm mũm ngã xuống đất, điên cuồng hét lên.
"Sắp rồi. Tôi sẽ đưa các anh đi gặp phật tổ trước" Câu trả lời của Đường Tuấn dường như muốn Pháp Âm hộc máu.
Pháp m nhìn chằm chằm mái tóc xám xít của Đường Tuấn, không biết đang suy nghĩ gì.
"Tôi không tin!" Vô Long tiến lên trước một bước, chợt quát lên.
Ba người ông ta và Vô Thường, Vô Thành sống cùng nhau nhiều năm, nhưng mấy ngày ngắn ngủi, hai người kia liền chết trong tay Đường Tuấn, ông ta sao không hận được.
Lần này, Đường Tuấn lại chỉ cử động cơ thể, lại đánh ra một chưởng. Lần này, tốc độ của anh càng kinh khủng hơn, trực tiếp chọc thủng vật chắn âm. Vô Long bị thương nặng, thậm chí ngay cả phản ứng cũng không kịp, bị một chưởng trực tiếp đánh chết.
Đường Tuấn hoàn thành xong, liền ung dung điềm đạm đứng trước mặt Pháp Âm và Luân Châu, nở nụ cười nhìn hai người.
Pháp Âm run giọng nói: "Cậu sao vẫn không chết."
Trong trí nhớ của anh ta, cơ thể Đường Tuấn bị thương nặng, không thể nào dễ dàng sử dụng thủ đoạn phá âm được.
Hai từ của Đường Tuấn vẫn khiến anh ta bực bội muốn hộc máu: "Sắp rồi."
Pháp Âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345631/chuong-871.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.