“Đường Tuấn?” Hư Cửu Huyền nhíu mày, cảm thấy cái tên này hơi quen thuộc. Tiếp đó, gương mặt ông ta bày ra vẻ giật mình, cất lời: “Hóa ra là cậu ta.”
Vương Niên Khải thấy thế, trong lòng anh ta khẽ động, chẳng lẽ Đường Tuấn và sư phụ còn có giao tình gì sao?
Hình như Hư Cửu Huyền nhìn thấu ý nghĩ của Vương Niên Khải, ông ta hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói: “Dựa vào một tên chưa đủ lông đủ cánh như cậu ta mà cũng xứng có giao tình gì với tôi sao. Thật ra tôi biết được là do cậu tôi có chút liên quan đến đến hành trình dân tộc người Mèo kế tiếp của vi sư thôi.”
Vương Niên Khải nhíu mày suy nghĩ nói: “Sư phụ, chẳng lẽ Đường Tuấn cũng là người được chọn trong hành trình dân tộc người Mèo lần này sao.”
Hư Cửu Huyền cười lạnh nói: “Cứ xem là vậy đi, đúng lúc cô gái nhà họ Hoa dân tộc người Mèo kia ở bên cạnh Đường Tuấn, lúc ấy Mục Phương đi thăm dò cảm thấy thực lực của anh ta không tồi nên đã quyết định sẽ đi cùng.”
“Chân nhân trẻ tuổi Mục Phương của Hồng Lĩnh kia sao?” Vương Niên Khải thất thanh nói: “Chẳng lẽ thực lực của Đường Tuấn và chân nhân trẻ tuổi Mục Phương không khác mà đều như nhau á?”
Hư Cửu Huyền cười nhạo một tiếng, lắc đầu nói: “Sao có thể được chứ? Tuy Mục Phương còn nhỏ tuổi nhưng sức lực của cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345392/chuong-632.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.