“Năm đó Thánh Thủ Tông chính là do tổ tiên nhà họ Đường cậu quản lý, khí thế có một không hai, dòng chính của vu độc dưới sự liên thủ của ba nhà chúng ta liên tục bại lui, dần dần biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.” Tôn Vân Hoa để lộ vẻ mặt mơ ước, giống như có thể xuyên qua trời rộng sông dài và thời gian đằng đẵng để ngắm nhìn thời điểm huy hoàng nhất của y học cổ truyền.
“Vậy tại sao bây giờ lại không nghe ai nhắc về Thánh Thủ Tông? Ngay cả tôi thân là hậu nhân nhà họ Đường mà cũng không biết chút gì cả?” Đường Tuấn chất vấn. Đối với những chuyện mà Tôn Vân Hoa nói tới, anh vẫn giữ thái độ hoài nghi.
Tôn Vân Hoa nhìn Đường Tuấn, yếu ớt thở dài, nói: “Không. Ông nội cậu biết, tôi và vị kia của Phái Thần Châm cũng biết. Đây là bí mật được truyền lại đời đời kiếp kiếp của hai nhà chúng ta.”
“Vậy sau đó thì sao?” Đường Tuấn gấp gáp hỏi tiếp.
Trước đây Thánh Thủ Tông lớn mạnh như thế, tại sao bây giờ lại biến mất hầu như không thấy.
Tôn Vân Hoa nói: “Dòng chính vu độc dù bị tổn hại nghiêm trọng, nhưng cũng không hoàn toàn biến mất. Mấy trăm năm trước, cuối cùng dòng chính vu độc cũng xuất hiện một vị kỳ tài võ học. Chưa đến ba mươi tuổi đã tiến vào Thần Hải, bốn mươi tuổi đã đạt đến đỉnh cao của võ thuật, sau đó ra tay chấn chỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345354/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.