Mấy cung phụng gật đầu, đi tới: "Cô gái, nếu muốn trách thì hãy trách anh Đường kia của cô không biết điều."
"Người không biết điều chính là chúng bây đó!" Đúng ngay lúc này, một tiếng quát từ bên ngoài nhà chính hành y truyền vào. Ngay sau đó, mấy cung phụng đang túm lấy Hoa Tiểu Nam kia đều bị ngã bay ra, miệng hộc máu, ngã xuống đất.
"Chung Khê San, muốn làm gì?" Tôn Vân Hoa thấy thế quát to.
Một luồng gió vút qua, Chung Khê San giữ hai tay của Hoa Tiểu Nam bảo vệ trước người mình, ông ta nói với Hoa Tiểu Nam: "Hôm nay có tôi đây, cô sẽ không sao."
Ông ta quay đầu nhìn Tôn Vân Hoa, nói: "Đường Tuấn và Từ Phong đấu đá, tôi sẽ không nhúng tay vào, nhưng mà cô gái này tôi chắc chắn sẽ bảo vệ."
Tôn Vân Hoa cắn răng nói: "Chung Khê San, đừng quên ông chính là đại cung phụng của Dược Vương Cốc!"
Chung Khê San lạnh lùng nói: "Nếu tôi quên thật, ông đã sớm chết không biết bao nhiêu lần rồi!"
"Ông!" Con ngươi Tôn Vân Hoa căm hận, cũng không dám ép buộc Chung Khê San nữa.
Những cung phụng trưởng lão khác đều không dám tiến đến phía trước, đại cung phụng Chung Khê San đạt đến tu vi cảnh giới Thần Hải, còn mạnh và đáng sợ hơn gấp mấy lần nếu so với nhị cung phụng, không phải là người bọn họ có thể địch nổi.
"Đường Tuấn, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345347/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.