Hà Lung Linh nghe đến đây, cắn chặt môi, khuôn mặt đột nhiên trắng bệch, suýt chút nữa là ngất đi.
Tất cả mọi người đều trầm mặc, nhìn Tôn Vân Hoa, lại nhìn phần tóc rơi trên đất, chỉ cảm thấy vô cùng chướng mắt. Chữa bệnh mà tổn hại đến sức khoẻ vốn có của người bệnh, đây mà gọi là chữa bệnh sao?
Tôn Vân Hoa cũng trầm mặc theo.
Cách nói của Đường Tuấn hoàn toàn kích động đến ông ta. Dược Vương Cốc cất giữ ba cây châm đầu tiên của Thái Ất thần châm. Ông ta cũng đã từng thử nó trên người mình, quả thực có đủ cả hai công hiệu loại trừ bệnh và bồi dưỡng thân thể.
Tôn Vân Hoa cắn răng nói: "Có lẽ châm thứ tư của Thái Ất thần châm chỉ có để loại trừ bệnh, không có tác dụng bồi dưỡng thân thể."
Đường Tuấn nhìn Tôn Vân Hoa, ánh mắt mang chút nét pha trò, nói: "Ha ha. Nếu thật sự là như vậy, Thái Ất thần châm không còn là Thái Ất thần châm nữa rồi."
"Hừ! Hôm nay tôi ở đây không phải để tranh cãi thật giả của Thái Ất thần châm với cậu, mà là so tài. Nếu như cậu không ra tay, tôi sẽ coi như cậu thua." Tôn Vân Hoa không muốn tiếp tục tán gẫu về vấn đề này, nhanh chóng chuyển hướng đề tài.
"Đúng vậy. Nói như thể anh hiểu biết về Thái Ất thần châm lắm vậy, nhanh chóng so tài nào, đừng kéo dài thời gian." Học trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345343/chuong-583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.