Tôn Vân Hoa thấy thế, âm thầm khẽ thở dài một tiếng, sau đó thu châm về.
"Tôn cốc chủ, việc này, việc này?" Hà Đan Thông không biết nên mở miệng như thế nào.
Tôn Vân Hoa lau mồ hôi trên thái dương, nói: "Bệnh của cháu gái ông đã chữa khỏi rồi. châm thứ tư của Thái Ất thần châm chính là châm pháp đại tả, rụng tóc là hiện tượng bình thường. Qua một thời gian ngắn hẳn là có thể dài ra rồi."
Hẳn là có thể dài ra.
Vậy cũng có khả năng sẽ không thể dài lại được.
Khoé miệng Hà Đan Thông run rẩy, vừa nghĩ đến cảnh tượng cháu gái mình từ nay về sau có thể cứ mãi trọc đầu như vậy, ông ta cảm thấy lòng đau theo từng cơn. Nhưng mà suy cho cùng bệnh của cháu gái ông đã được chữa khỏi rồi, ông ta vẫn nên cung kính hành lễ trước Tôn Vân Hoa, tỏ ý cảm ơn.
Hà Lung Linh không có một nét vui sướng nào, nước mắt vẫn không ngừng rơi.
Cô là con gái, hơn nữa còn là một cô gái mang nét đẹp tuổi xuân thì, nghĩ đến dáng vẻ trọc đầu của bản thân những ngày sau, không cách nào nén được sự đau khổ, thật sự còn khó chịu hơn so với việc lấy mạng của cô.
Đi kèm với lời nói của Tôn Vân Hoa, trong nội điện vang lên từng trận âm thanh nịnh hót, a dua.
"Y thuật của cốc chủ quả nhiên tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345341/chuong-581.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.