“Đường Tuấn bị cung phụng Dược Y Cốc mang đi, chết chắc rồi.” Ngài Tô nhìn thoáng qua Hoa Tiểu Nam, dường như cố ý chặt đứt suy nghĩ của cô: “Đừng nghĩ đến cậu ta nữa, thật sự không đáng.”
“Anh Đường mới không chết đâu!” Hoa Tiểu Nam ngẩng đầu, giọng điệu kiên quyết nói.
Ngài Tô nhíu mày, vừa lúc nãy ông ta còn muốn nói thêm hai câu, phía cửa bỗng nhiên trở nên ồn ào, đồng thời còn truyền đến một loạt những tiếng hô: “Cốc chủ và vài vị trưởng lão đã trở lại!”
Ngài Tô và Thanh Phương liếc nhìn nhau, lập tức đứng dậy, nói: “Đi. Chúng ta cũng đi nghênh đón một chút.”
Hà Lung Linh và vài vệ sĩ cũng đứng dậy, chuẩn bị đi ra ngoài.
Hoa Tiểu Nam ngồi ở trên ghế, không có ý nhích người ra: “Các người đi đi. Tôi muốn ở chỗ này chờ anh Đường trở về.”
Ngài Tô nghe vậy, sắc mặt ngay tức khắc trầm xuống, Hoa Tiểu Nam chính là con bài thương lượng hôm nay của bọn họ, nếu như cô ta không đi, thì làm sao có thể chiếm được lòng tin của Dược Y Cốc. Ông ta lạnh giọng, nói: “Đường Tuấn đã chết! Cô còn ở lại nơi này làm gì!”
Hà Lung Linh cũng khuyên nhủ: “Tiểu Nam. Cho dù anh Đường của cô không chết, vậy thì cô càng phải đi gặp vị cốc chủ kia một lần, nói không chừng ông ta sẽ thả anh Đường của cô ra.”
Hoa Tiểu Nam nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345329/chuong-569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.