Trước Tiếp
Trên khuôn mặt Lão Bạch hiện lên vẻ xấu hổ, nếu có thể thì ông ta hy vọng đây chỉ là một giấc mơ, nếu không thì tại sao hiện thực lại trở nên hài kịch hóa như thế. Nửa tiếng trước ông ta còn cho rằng chỉ là một tên nhóc con mà mình lật bàn tay một cái là có thể đánh bại, thế mà bây giờ lại trở thành một cao thủ của cảnh giới Chân Khí , một tồn tại khiến ông ta phải ngước mắt nhìn lên. Ngay cả bà Độc còn không phải là đối thủ của Đường Tuấn thì ông ta là cái thá gì!
Trong lòng dâng lên từng đợt hối hận, hối hận mình không nên khinh thường Đường Tuấn, hối hận mình không nên đi khiêu khích Đường Tuấn.
"Ông sỉ nhục tôi, khinh thường tôi trước mặt rất nhiều người, có từng nghĩ đến có ngày hôm nay chưa?" Đường Tuấn chống hai tay lên eo nhìn lão Bạch, giọng điệu hờ hững lại mang theo sát ý bén nhọn.
"Không thể khinh nhục tông sư!" Bỗng nhiên trong đầu lão Bạch hiện lên những lời này. Từ lúc ông ta bắt đầu luyện võ, bậc cha chú trong nhà và các tiền bối đã thường hay dùng những lời này để cảnh cáo ông ta. Trước khi đạt được cảnh giới Chân Khí thì tuyệt đối không nên gây ra bất cứ sứt mẻ tình cảm nào với một vị cao thủ cảnh giới Chân Khí, càng không nên ăn nói lỗ mãng với họ! Lời cảnh cáo này không liên quan đến tuổi tác mà nó chỉ có liên quan đến thực lực!
Nghĩ đến lúc trước chính mình đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/2489768/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.