Trước Tiếp
Nói đến nhà họ Thẩm, đôi mắt nhỏ của Ninh đại mập không khỏi hiện lên một tia khao khát, nói: “Nếu như kiếp này tôi có thể đạt được đến vị trí như Thẩm Nhất Nam thì tôi sẽ rất mãn nguyện. Chỉ có nhân vật lớn như họ Thẩm, ba gia tộc lớn mới có thể để yên mặc kệ.”
Tỷ phú của một tỉnh, nghe oai phong cỡ nào!
Nửa tiếng sau cả hai đã đi đến Mãn Giang Lâu. Lúc này Đường Tuấn mới biết những gì Ninh Ðình Trung nói không lệch một chút nào.
Mãn Giang Lâu nằm ở rìa sông Hồng, là sông mẹ của thành phố Vinh, khác với những công trình được xây dựng bằng gạch và xi măng khác, toàn bộ công trình của Mãn Giang Lâu đều được làm bằng gỗ, mùi hương gỗ thoang thoảng tỏa ra trong không khí. Mãn Giang Lâu có tất cả năm tầng, nhưng nó lại cao hơn nhiều so với các tòa nhà sáu tầng. Nó nằm ở bên bờ sông, giống như các cung đài lâu điện trong một bức tranh. Sang trọng mà không mất đi vẻ cổ kính, tao nhã. Mang đến cho người ta một cảm giác khoáng đạt.
Tiếp tân ở cửa đều là những cô gái xinh đẹp khoảng hai mươi tuổi, mặc bộ sườn xám màu xanh lam nhạt làm tôn lên đường nét uyển chuyển và quyến rũ của cơ thể, khóe miệng nở một nụ cười nhẹ, mang đến cho người cảm giác rất văn minh, lịch sự.
“Trong lúc mà Thẩm Nhất Nam xây dựng lên Mãn Giang Lâu này, ông ta đã mua hết tất cả những mảnh đất cách Mãn Giang Lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/2489285/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.