Trước Tiếp 
“Đúng rồi, Đường Tuấn, nếu cậu đã đi Hạ Long, vừa hay tôi có một việc muốn nhờ cậu giúp.” Bà Độc trầm ngâm một lúc rồi nói: “Tộc Mèo bọn tôi có một nơi tụ họp ở Hạ Long, phụ trách liên lạc thông tin giữa mọi người. Tôi muốn nghe ngóng tình hình trong tộc Mèo gần đây.” 
Đường Tuấn đồng ý. Tiếp theo đó, bà Độc nói địa chỉ nơi tụ họp của Tộc Mèo cho Đường Tuấn biết. 
Hơn 10 giờ sáng hôm sau, Đường Tuấn nhận được điện thoại của Lê Chí Hùng. 
Nửa tiếng sau, một chiếc Mercedes đen đi vào khuôn viên biệt thự Green garden. Hai người đàn ông trung niên bước xuống xe. Một trong số họ chính là Lê Chí Hùng, ông ta đeo kính gọng vàng, khí chất nho nhã như thư sinh thời cổ đại. So với ông ta, người đàn ông trung niên còn lại kém hơn rất nhiều, chiều cao chỉ khoảng 1m60, thấp hơn Lê Chí Hùng khá nhiều, khuôn mặt bình thường, nước da đen nhẻm, khiến người ta cảm thấy ông ta có chút thô tục. Nhưng khí thế của người đàn ông ấy lại không kém hơn Lê Chí Hùng, ông ta đứng ở nơi đó, trưng ra khuôn mặt, không giận tự uy. 
“Ông Lê, ông nói thật sao? Bác sĩ Đường thực sự lợi hại như vậy?” Người đàn ông mặt đen hỏi. 
Lê Chí Hùng cười nói: “Mao Lương, chúng ta quen nhau nhiều năm như vậy rồi, ông còn không hiểu tôi sao. Chuyện không có chứng cứ, sao tôi dám nói bừa. Bác sĩ Đường thật sự là một thần y, chỉ châm cứu cho tôi vào cái, tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/2488964/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.