Đường Tuấn và A Bảo xuống từ cái lỗ trong lồ ng người khổng lồ xương trắng, đường trên mặt đất cạnh hồ.
Họ quay đầu lại nhìn, vẫn có thể thấy dãy núi màu trắng vẫn cách đó không xa.
Đó là tầng tầng lớp lớp những ngọn núi xương trăng.
Linh hồn trong cây ở lớp ngoài cùng, khu giữa núi xương trắng và mặt hồ trước mắt.
Đường Tuấn hơi chấn động.
Đồng thời anh cảm nhận được hỗn độn thần văn càng ngày càng mãnh liệt, cảm xúc ấy chỉ về phía nơi hang động sâu thăm thẳm kia.
Lúc này, Đường Tuấn cũng do dự.
Anh có nên tiếp tục đi về phía trước hay không?
Lúc này trạng thái của anh kém đến cực điểm, nếu còn tiếp tục đi tiếp, tỷ lệ anh bỏ mạng rất lớn.
Lúc này tên người khổng lồ xương trắng quỳ rạp ra đất, dựa vào hành đồng này anh không thể dựa vào nó để xuống dưới được.
Anh nhìn về phía A Bảo, trong lòng thở dài.
Phía trước quá nguy hiểm, anh càng không muốn liên lụy đến nơi.
"Tên nhóc họ Đường, cậu không phải vẫn muốn đi tiếp sao."
A Bảo đón ánh mắt Đường Tuấn, nó không nhịn được mà hỏi.
Đường Tuấn khẽ gật đầu nói: "Tôi cảm nhận được gì đó trong hang động phía dưới kia."
A Bảo không nói gì rất lâu, cuối cùng nói phun ra một câu: "Cậu điên rồi sao?"
"Hắc hắc. Lại vẫn có người dám xông đến đây ư."
Ngay lúc này, một giọng nói kinh ngạc vang lên.
Cơ thể của Đường Tuấn và A Bảo run lên, đồng thời bọn họ xoay người lại.
Một ông lão mặc một thân hắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y-huyen-thoai-thanh-y/3890997/chuong-3340.html