Nếu tiến vào sâu hơn, A Bảo cảm giác tim mình sẽ chịu không nổi.
Đường Tuấn nhìn về phía xa nói: "Có lẽ nơi đó sẽ có cách khôi phục tu vi của tôi."
Bầy giờ anh cần có tu vi mạnh mẽ hơn, nếu để người khác biết anh chỉ là một người bình thường, không chỉ là anh, sợ rằng trái đất e rắng cũng sẽ gặp phải đại họa.
A Bảo thở dài nói: "Được rồi. Tôi sẽ tin cậu một lần."
Nghe thấy Đường Tuấn và A Bảo con muốn tiếp tục đi tiếp, giọng nói trong hắc thạch vô cùng sợ hãi, từ chối lia lịa.
Nhưng tính mạng nó bây giờ đang nằm trong tay Đường Tuấn, cuối cùng nó cũng chỉ có thể cam chịu số phận.
Trong số người khổng lồ xương trắng đuổi giết đám người Huyết Thương Khuynh, một người khổng lồ xương trắng lặng lẽ rời đội, hướng về phía người lại.
Huyết Thương Khuynh bén nhạy thần niệm lập tức chú ý đến cảnh này, nhưng sau lưng anh ta là một đống người khổng lồ xương trắng, khiến anh ta không đuổi theo được.
"Đáng chết."
Sau khi mắng xong, Huyết Thương Khuynh lại tiếp tục chạy thoát thân.
Đường Tuấn và A Bảo ngồi trong lồ ng ngực của người khổng lồ xương trắng, chỉ nghe thấy tiếng chạy rầm rầm của người khổng lồ xương trắng, nền đất khẽ run lên.
Người khổng lồ xương trắng chạy rất lâu, trong tầm mắt họ chỉ tầm là núi xương trắng.
Ngọn núi xương này khổng lồ đến mức khó tưởng tượng được.
Đường Tuấn đứng trước hắc thạch, quan sát những đường vân trên hắc thạch.
A Bảo lại nhàm chán nằm sấp, nghỉ ngơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y-huyen-thoai-thanh-y/3890996/chuong-3339.html