Thủy Nguyệt lại dẫn anh đến một căn phòng khác, bà ấy nói: “Thật ra, sư phụ cũng chưa đi vào hết mọi căn phòng của ngôi mộ này, ở đây được thiết kế xây dựng vô cùng kỳ công, là một tác phẩm kiến trúc hoàn hảo, chúng ta hãy từ từ khám phá, có lẽ nó sẽ giúp ích nhiều cho con”. Lăng Khôi vui vẻ đáp: “Vâng ạ”. Bọn họ lại bước đến một căn phòng lớn hơn, bên trong là vô số báu vật. Phải gọi là báu vật vô giá, với hàng chục thùng vàng khối, châu báu và hàng trăm thứ đồ có giá trị khác. Mắt của Lăng Khôi hoa hết cả lên, bình thường những chuyện như này sẽ chỉ xảy ra ở trên phim, anh thật sự không ngờ nó lại có thật và xảy ra với mình. Đây quả thật là một kho báu lớn, chẳng trách nhiều người muốn chiếm được nó như vậy. Nếu có được toàn bộ kho báu này thì việc phát triển Trung Hải trở thành một thành phố phồn hoa không phải là điều khó khăn nữa. Đi sâu vào trong là căn phòng với rất nhiều loại đan dược quý hiếm, có tác dụng rất lớn với người luyện võ đã đạt đến cảnh giới Khí Trầm Áp trở lên, những cao thủ có cảnh giới thấp hơn thì dùng sẽ không có tác dụng. Hai người đi đến đây thì nhìn thấy một hồ nước không rộng lắm nhưng nước hồ trong vắt, mang đến cho người ta cảm giác khoan khoái dễ chịu. Thủy Nguyệt nói: “Con hãy ngâm mình trong hồ nước này sáu giờ đồng hồ mỗi ngày, nó sẽ giúp thực lực của con được nâng cao, nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phuc-thu/496470/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.