Chương 147: Cái ôm đầu tiên Tô Duệ Hân lùi về sau hai bước. Cô vừa lùi lại thì đã thấy Lăng Khôi kéo Tạ Trường Công nhảy vào phòng bệnh. “Sao anh ta làm được vậy?” Tô Duệ Hân giật mình nhưng trong tình huống cấp bách như vậy, cô cũng không nghĩ nhiều mà nhào vào lòng Lăng Khôi: “Tên ngốc này, sau này đừng làm chuyện nguy hiểm như vậy nữa”. Sắc mặt Tô Duệ Hân trắng bệch, cả người run rẩy không thôi. Lo lắng vớ vẩn gì đó? Lăng Khôi tìm phụ nữ ở bên ngoài gì đó? Trong khoảnh khắc cảm xúc bộc phát tất cả đều bị vứt sang một bên hết. Ba năm nay, đây là lần đầu tiên Tô Duệ Hân chủ động ôm Lăng Khôi. Người anh hơi cứng đờ, một lát sau mới giơ tay ra ôm chặt cô vào lòng. Cảm giác được ôm thật thoải mái. Một lát sau, Tô Duệ Hân mới dần bình tĩnh lại, lấy lại lý trí. Sau khi định thần lại, Tô Duệ Hân hung hăng mắng mình một trận. Tô Duệ Hân ơi là Tô Duệ Hân, mày đang làm cái gì vậy? Lăng Khôi cặn bã như vậy mà mày còn chủ động ôm người ta sao? Sao mày lại đê tiện như vậy? Đẩy mạnh Lăng Khôi ra, cô lạnh nhạt nói: “Đừng chạm vào tôi”. Lăng Khôi hoang mang. … Chẳng phải vừa rồi là em chủ động nhào vào ôm anh sao? Anh mới là người bị hại mà. Than thở phụ nữ lật mặt còn nhanh hơn cả sách xong, Lăng Khôi cũng không so đo nữa. “Anh kéo tôi lại làm gì? Tôi muốn chết mà còn cần anh quản sao?”, Tạ Trường Công tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phuc-thu/496418/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.