Vận Quốc, đạt đến một sức mạnh nhất định thì cũng có ý thức riêng của mình. Nhìn thấy Vận Quốc sắp chạy đi, Côn Luân Vệ vội vàng nói: “Dừng tay, dừng tay! Chúng ta không thể đấu tiếp nữa đâu!” Ảnh Chủ Lão Tổ: “Mày sợ rồi sao? Đồ vô dụng, sợ thì nhanh cút đi! Tao có thể tha cho mày một mạng” Cái rắm ấy! Côn Luân Vệ chửi một câu: “Con mẹ nó mày mới sợ ấy. Mở to mắt mà xem đi, Vận Quốc đã bị trận đấu của chúng ta dọa cho chạy rồi kìa. Đến lúc đó thì ai cũng không chiếm được nó nữa rồi” “Hơn nữa nếu chúng ta liều mạng, thì cả hai sẽ đều bị thiệt, đến khi Diệp Huyền Tân quay lại thì hắn ta sẽ làm ngư ông đắc lợi. Chúng ta cũng khó mà giữ được mạng mình” Ảnh Chủ Lão Tổ cũng đã nhận ra được mức độ nghiêm trọng của sự việc liền vội vàng nói: “Được rồi, tôi hô một hai ba chúng ta cùng nhau ngăn chặn cuộc tấn công nhé” Được! Lần này nếu như giúp anh chiếm được Vận Quốc thì thực lực của anh sẽ mạnh lên, như vậy thì anh còn giúp chúng tôi hay sao chứ? Nói không chừng anh còn giành Vận Quốc với chúng tôi nữa” Côn Luân Vệ: “Hừ, Côn Luân Vệ tôi khác với các người, tôi là người nói lời giữ lời…” Ảnh Chủ Lão Tổ nói: “Đừng phí lời nữa, chỉ bằng anh hãy Âm Ti của tôi lấy được Vận Quốc đã sau đó đợi Vận Quốc tiếp theo xuất hiện chúng tôi sẽ giúp anh” Côn Luân Vệ đương nhiên là không đồng ý. Trong lúc
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]