Lúc này, Tiểu Bát mới dừng tay, nhổ một bãi nước bọt vào hai người bọn họ: “Mẹ kiếp, nếu hôm nay không có anh tao ngăn cản, nhất định tao sẽ lấy mạng hai chúng mày!”
Diệp Huyền Tần: “Chuyển hai người này đến cơ quan tư pháp, điều tra kỹ càng, xử lý nghiêm minh, tuyệt đối không được nhân nhượng!”
Tiểu Bát: “Hiểu rõ a!”
Vương Chấn Nam và Lý Bảo Khánh vội vàng cúi đầu, quỳ lạy cảm ơn Diệp Huyền Tần.
Vốn dĩ lúc trước, trong đầu bọn họ còn tưởng rằng xúc phạm anh lớn của anh lớn, thậm chí bọn họ còn ra tay với người ta, không lẽ nào người ta lại không muốn lấy cái mạng nhỏ của hai người bọn họ.
Nhưng hai người bọn họ không ngờ rằng Diệp Huyền Tần lại khoan dung, độ lượng như vậy, chỉ cần bọn họ chấp nhận sự trừng phạt của pháp luật, không cần phải tiếp nhận tra khảo kín, thật sự là vượt ngoài sự dự đoán của bọn họ.
Diệp Huyền Tần liếc nhìn Lý Bảo Khánh: “Ông, lại đây!” Lý Bảo Khánh bò đến bên Diệp Huyền Tần như một con chó: “Anh lớn à, em biết mình sai rồi, em xin cúi đầu quỳ lạy xin lỗi anh. ”
Ai ngờ Tiểu Bát lại đạp Lý Bảo Khánh một cái, ngã lăn trên mặt đất: “Cút m mày đi, mày không có tư cách gọi anh lớn!”
Ông ơi, ông ơi, cháu sai rồi! Lý Bảo Khánh vội vàng đổi giọng.
Diệp Huyền Tần lạnh lùng nói: “Nói cho tôi biết về thỏa thuận của ông và Daisy đi, khai báo thành thật, không được gian dối.” Lý Bảo Khánh nào dám giấu diểm, ông ta vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1090189/chuong-2390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.