“Chú ơi, là cháu đây. Hoàng Thống đây”
“Chú ơi, chú phải làm chủ cho cháu. Cháu đã bị người ta đánh và họ còn vu khống thanh danh của cháu nữa”
“Đúng rồi, anh ta còn nói chú chỉ là con rệp khi đứng trước mặt anh †a mà thôi. Anh ta chỉ cần tùy tiện ra tay thì cũng đủ để nghiền nát chú rồi”
“Ừ, chú mau tới đây nhanh lên đi. Cháu muốn chú dùng pháp luật để trừng trị bọn họ thật nặng thì cháu mới hả được cơn tức này”
Sau khi cúp điện thoại thì Tống Hoàng Thống liếc nhìn Diệp Huyền Tân bằng vẻ mặt đầy sự đe dọa: “Nửa tiếng nữa chú tôi sẽ tới. Đến lúc đó anh hãy đợi mà ăn cơm tù đi, ha ha”
Diệp Huyền Tần liền giật lấy điện thoại của Tống Hoàng Thống. Tống Hoàng Thống vô thức định giật lại, nhưng Độc Lang đã nhanh chân đá Tống Hoàng Thống ngã lăn quay ra đất.
Diệp Huyền Tân liếc nhìn số điện thoại mà Tống Hoàng Thống vừa gọi, sau đó bấm phím quay số.
Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối.
Một giọng nói hách dịch vang lên từ đẳng kia: “Chú đã nói rồi, chú sẽ qua đó ngay. Sao cháu còn gọi lại làm gì vậy?”
Diệp Huyền Tần nói: “Bây giờ Tống Hoàng Thống đang ở trong tay tôi, ông còn không mau báo cáo tên tuổi đi”
Bên kia im lặng một lúc rồi mới nói: “Cậu là ai?”
Diệp Huyền Tân: “Xin lỗi, bây giờ là tôi đang hỏi ông nên ông chỉ cần trả lời câu hỏi của tôi là được. Nếu không, tính mạng của Tống Hoàng Thống sẽ khó giữ được và ông cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1090088/chuong-2289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.