Đại Vu Miêu Nhất Chỉ hơi lo lắng: “Ông chủ, sẽ có quân địch mạnh tới đột kích chứ?”
Thiên Ma Vương tức giận khiển trách: “Cho dù ông phải trả giá băng tính mạng, cũng phải canh giữ tốt nơi này cho tôi. Nếu để xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì đừng trách ông đây trở mặt vô tình.”
Đại Vu Miêu Nhất Chỉ sợ hãi đồng ý, ông ta không dám làm trái ý muốn của Thiên Ma Vương.
Khi Thiên Ma Vương rời đi, Đại Vu Miêu Nhất Chi cảm thấy khó chịu và ảo não.
Đang yên đang lành tự nhiên lại lấy Trùng Tam Thanh ra làm gì không biết. Nếu ông ta không lấy ra Trùng Tam Thanh thì Thiên Ma Vương sẽ không thể biết được Long Thần Vận Quốc. Như vậy thì ông ta sẽ không phải liều mạng ở lại đây canh giữ con sông to lớn này nữa.
Ông ta không dám cãi lại mệnh lệnh của Thiên Ma Vương, bởi vì ông ta đã ký thỏa thuận chủ tớ với Thiên Ma Vương. Nếu ông ta làm phản hoặc thậm chí không tuân theo mệnh lệnh của Thiên Ma Vương thì Thiên Ma Vương có thể dễ dàng giết ông ta bằng sức mạnh tinh thần.
Cái này gọi là tự làm tự chịu thôi.
Bây giờ Thiên Ma Vương đã đi khỏi rồi, nên ông ta chỉ có thể dẫn đám người Bao Nghĩa Đình đi tuần tra ven sông mà thôi.
Bây giờ đám người Bao Nghĩa Đình đã bị Đại Vu Miêu Nhất Chỉ giật dây rối nên ông ta bảo họ làm gì thì họ phải làm theo cái đó.
Cùng lúc đó, Diệp Huyền Tân dẫn theo đám người Miêu Chấn Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1090066/chuong-2267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.