Diệp Huyền Tần: "Ừm, tôi có thể báo thù cho anh, nhưng anh nhất định phải phục tùng tôi!"
Bao Nghĩa Đình gần như không chút do dự suy nghĩ: "Hắn ta đã khiến người anh em của tôi trở thành một con quái vật, là hắn ta thất nhận thất đức trước. Đã vậy, tôi hà cớ gì phải tiếp tục trung thành."
"Được rồi, sau này tôi nguyện nhảy vào nước sôi lửa bỏng vì anh, chết cũng cam lòng."
Diệp Huyền Tần gật đầu: "Hi vọng anh có thể nhớ kỹ lời mình nói, nếu không tôi sẽ khiến anh thịt nát xương tan, đầu lìa khỏi xác!"
Bao Nghĩa Đình: "Thuộc hạ không dám" Diệp Huyện Tân: Độc Lang, Sát Lang, để tôi tới đáy sông thăm dò xem sao." “Tuân lệnh!”.
Diệp Huyền Tần dẫn Độc Lang và Sát Lang đi tới ven sông.
Dòng xoáy giữa lòng sông đã biến mất, mặt sông phẳng lặng trở lại như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Diệp Huyền Tần và Độc Lang, Sát lang đưa mắt nhìn nhau, sau đó nhảy xuống sông. Nước sông lạnh buốt thấu xương, không có ôxy, nhưng không gây ra cản trở gì với ba người họ.
Thực lực của Diệp Huyền Tần có thể so sánh với thần tiên. Độc Lang đã bước vào cảnh giới tuyệt đỉnh, Sát Lang đã lên ngôi từ lâu, cũng được tính là bước một chân vào cảnh giới tuyệt đỉnh. Thể chất của họ đã vượt qua giới hạn của con người, môi trường khắc nghiệt ở sông không thể ảnh hưởng gì đến họ.
Nín thở trong vòng vài giờ đồng hồ với họ mà nói dễ như trở bàn tay. Họ lợi dụng sức nước để di chuyển cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1090046/chuong-2247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.