**********
Tiếng gõ bất thình lình vang lên trong khoang tàu kín kẽ này khiến người ta sởn gai ốc. Mấy người Diệp Huyền Tần tức thì im phăng phắc, anh nhìn tôi tôi nhìn anh. Độc Lang lên tiếng trước: “Sát Lang, vữa nấy cậu gõ xuống sàn à?” Sát Lang lắc đầu: “Tôi không gõ, tôi tưởng là cậu gõ” Độc Lang: “Không phải tôi” Không phải hai chúng ta không lẽ là đại ca?
Hai người đồng thời nhìn Diệp Huyền Tần, Diệp Huyện Tân đang nhìn chằm chằm xuống dưới sàn: “Tiếng động phát ra từ phía dưới”.
Vừa dứt lời, âm thanh lại truyền đến từ phía dưới, càng lúc càng dồn dập không ngừng. Độc Lang bỗng la lên: “Cẩn thận, bên dưới có người nói không chừng lại là người nhện!”
Độc Lang vừa dứt lời, mạn tàu bỗng "rắc” một cái, một cánh tay héo khô thò qua kẽ nứt vào bên trong, dòng nước cũng theo đó tràn vào.
“Cái quái gì vậy? Mau cút ra đây cho tao!” Độc Lang giận tím mặt xông lên định túm chủ nhân của cánh tay héo khô kia lên, nhưng anh ta vừa đến gần thì cánh tay đó lập tức rụt lại.
Cạch cạch cạch...!
Những chỗ khác cũng lần lượt truyền đến tiếng gõ, mỗi lúc một nhiều, dồn dập không ngừng, lát sau cả đáy tàu đều vang lên.
Sau đó lại đến tiếng răng rắc liên tục vang lên khiến người ta đau đầu muốn nứt. Trong phút chốc đáy tàu nứt ra những kẽ hở liên tiếp, nước theo đó tràn vào tứ tung khoang tàu.
Độc Lang nãy giờ muốn bắt lấy cánh tay kia để tìm ra ngọn ngành nhưng nó cứ thò vào lại rụt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1090043/chuong-2244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.