**********
Diệp Huyền Tần và Sát Lang theo sát Độc Lang, chỉ với một quyền hoặc một cước đã có thể băm người nhện thành mảnh, chỉ có điều cách này không có hiệu quả cao.
Bởi đám người nhện quá nhiều, tên nào tên nấy đều không biết đâu là gì, không sợ chết, chiến đấu không biết mệt mỏi. Diệp Huyền Tần vừa xử lí một tên liền có hai tên xuất hiện bù vào.
Giống như đào hố trên đống cát, vừa đào xuống một cái thì cát xung quanh lập tức lún xuống.
Bọn họ khó mà tiến lên phía trước được, cứ như vậy không phải là cách. Bỗng Diệp Huyền Tần dùng chân phải giẫm mạnh lên đầu một chiếc gậy dưới mặt đất, cây gậy nảy lên, anh vững vàng bắt lấy.
Sau đó anh phi người lên phía trước, lao vào đám người nhện ở phía Độc Lang. Diệp Huyền Tần vừa tiếp đất đã giẫm chết hai tên người nhện. Anh xoay chiếc gậy trong tay quay vù vù như cánh quạt chém về lũ người nhện, lại một tên bị đánh bay. Xung quanh anh bỗng chốc trống trơn không một bóng người nhện.
Diệp Huyền Tần hét lên với Độc Lang: “Độc Lang, giẫm lên gậy, lên!”
Đã hiểu! Độc Lang phi người giẫm lên chiếc gậy của Diệp Huyền Tần. Lại nghe Diệp Huyền Tần nói: “Phong bế con đường bên phải Hà Đồng!”
Độc Lang không chút do dự đáp lại: “Rõ!”
Độc Lang hiểu rõ rằng với tốc độ di chuyển của Hà Đồng thì việc anh ta muốn giết nó khó như lên trời, rất có thể nó sẽ chạy thoát.
Diệp Huyền Tần để Độc Lang phong bể bên phải con đường nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1090042/chuong-2243.html