Diệp Huyền Tần đi thẳng đến bên cạnh mấy tên cướp đường, giận dữ quát: “Quỳ xuống!”
Tiếng quát này chứa đựng sự mạnh mẽ, uy nghiêm, khiến cho bọn cướp đường không kìm được mà quỳ xuống, run lẩy bẩy.
Diệp Huyền Tần nói: “Tiếp theo đây, các người tốt nhất nên ngoan ngoãn trả lời câu hỏi của tôi, nếu không đừng trách tôi ra tay độc ác. “Cứ điểm của mấy người đóng quân ở đây, rốt cuộc mục đích là gì. Cậu trả lời.”
Diệp Huyền Tần chỉ một người quỳ trong góc. Đối phương nơm nớp lo sợ nói: “Tôi... Tôi không biết... Tôi chỉ làm theo lệnh của tổ trưởng...
Không đợi đối phương nói xong, Diệp Huyền Tần vung ra một cái bạt tai, tát đối phương ngã xuống đất bùn.
Sọ não của đối phương cũng theo tiếng nứt ra, óc não bắn tung tóe.
Đối với Diệp Huyền Tần mà nói, bọn cướp đường làm nhiều việc ác, không từ điều xấu xa nào, chết cũng không hết tội.
Tâm trạng của những bọn cướp đường khác sụp đổ tại chỗ, bọn họ như nhìn thấy kết cục của mình từ trên người của bọn cướp đường bị đánh chết đó.
Nếu như không phối hợp với đối phương, chắc chắn là mình sẽ chết, chi bằng phối hợp với đối phương, vẫn còn một tia hy vọng sốt sót trở về. Một tên cướp đường lập tức nói: “Tôi nói, tôi nói...để tôi nói cho anh nghe.
Diệp Huyền Tần nhìn anh ta: “Nói”
Bọn cướp đường nói: “Cứ điểm này của chúng tôi đóng quân ở đây có hai mục đích. “Mục đích thứ nhất, là ám sát lãnh đạo của Tập đoàn Diệp Linh, đặc biệt là cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1090026/chuong-2227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.