Diệp Huyền Tần gật đầu: “Được, gọi họ đến đây” Người thanh niên nói: “Tôi phải dùng tiếng sáo giao tiếp với họ, sáo của tôi ở trên nhà kính...
Diệp Huyền Tần vung tay một cái, cây sáo ở cách xa hơn mấy chục mét tự động 'bay' đến trong tay Diệp Huyền
Tân.
Diệp Huyền Tần ném cây sáo cho người thanh niên cướp đường.
Người thanh niên nhìn đến ngu người.
Tình huống gì vậy, anh vung tay một cái, thì có thể chỉ huy cây sáo bay đến.
Đây là thuật bí ẩn của môn nào vậy.
Nhìn có vẻ là một cao thủ đó, tất cả người trong cứ điểm kết hợp lại với nhau, có lẽ khó mà đối phó với anh được.
Anh ta do dự rồi, do dự có nên gọi những người khác đến hay không.
Gọi những người khác đến, có lẽ cũng chỉ tự tìm đến cái chết thôi.
Thấy anh ta chần chừ, Độc Lang đạp một chân lên mặt anh ta: “Mau gọi người đến, còn không gọi tao sẽ giết chết mày trước.
Người thanh niên cướp đường bất lực, chỉ có thể thổi sáo gọi người. Tiếng sáo du dương kéo dài, khác xa so với tiếng sáo khống chế người dân lúc nãy.
Không lâu sao, bốn phương tám hướng lần lượt xuất hiện mấy bóng người đến.
Bọn họ ăn mặc giống y đúc với người thanh niên cướp đường, xác định chắc là những bọn cướp đường ở cứ điểm khác rồi.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, bọn cướp đường ở cứ điểm khác bỗng nổi giận, dồn dập đánh dẹp Diệp Huyền Tần. “Khốn nạn, mày là cái thái mà dám làm hại tộc bọn cướp đường tao “Đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1090025/chuong-2226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.