Xoẹt!
Tốc độ kinh hoàng này khiến những người có mặt đều hít khí lạnh.
Đội trưởng la lên: “Chú… chú phải giải quyết cho cháu đấy, hu hu.”
“Ăn hiếp người quá đáng, bọn họ ăn hiếp người quá đáng.”
Lưu Tiến Uy cảnh giác nhìn đám người Diệp Huyền Tần: “Các cậu là võ sĩ sao?”
Sát Lang nói: “Đúng vậy.”
Lưu Tiến Uy nói: “Võ sĩ ức hiếp dân thường, tội lại càng thêm tôi!”
“Tôi biết các cậu rất giỏi đánh nhau, nhưng nếu các cậu cứ tiếp tục đánh, các cậu có thể là đối thủ của vũ khí nóng hay sao?”
“Theo luật của Đại Hạ, nếu các cậu tiếp tục bắt giữ người, tôi có quyền sử dụng vũ khí nóng, tiền trảm hậu tấu”
Diệp Huyền Tần trở nên hơi mất kiên nhẫn, dứt khoát ném mặt dây chuyền ngọc kỳ lần tượng trưng cho thân phận của mình cho Lưu Duy thấy.
“Tôi ra lệnh cho ông cùng tôi vào trong, tôi có chuyện muốn hỏi ông.”
Lưu Tiến Uy nắm lấy mặt dây chuyền ngọc kỳ lân, nhìn đi nhìn lại không khỏi cảm thấy bối rối.
“Hừ, cậu đang muốn mua chuộc tôi sao? Đối với tôi thì đó chính là sự sỉ nhục lớn nhất!”
Diệp Huyền Tần: “…”
Dường như ông ta không biết mặt dây chuyền ngọc kỳ lần này là cái gì thì phải!
Cũng đúng, một nhân vật nhỏ như ông ta, không đủ tư cách để tiếp xúc với những bí mật cơ cấu như vậy.
Lần này là tú tài gặp binh, có lý nhưng cũng không thể nói rõ được. Mặt dây chuyền ngọc kỳ lần này không thể chứng minh thân phận của mình, Diệp Huyền Tần chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089906/chuong-2107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.