Diệp Huyền Tần nói: “Tối hôm qua tôi và Diễm Ngọc đã không đến phòng tộc trưởng, mà là đi nơi khác.”
Nhị trưởng lão: “Được rồi, anh nói với tôi, nửa đêm anh đã đi đầu với Diễm Ngọc? Anh đã làm gì vậy?”
Diệp Huyền Tần muốn nói lại thôi. Lý trí nhắc nhở anh, không thể nói sự thật.
Nếu để cho dân làng biết, Diễm Ngọc muốn để cho mình cùng thánh nữ chạy trốn, không chỉ hại Diễm Ngọc, mà còn là hại thánh nữ.
Giữ im lặng là lựa chọn tốt nhất Miêu Tử Ngôn: “Hừ, không có gì để nói. Nhị trưởng lão, tôi thấy vẫn là đừng nói nhảm nữa, hiện tại chân tướng sự thật đã đặt ở trước mắt, hãy bắt anh ta lại, xử trí theo quy định của pháp luật mới đúng”
Nhị trưởng lão vung tay lên: “Người đến đây, bắt anh ta xuống.” Đám người xông lên, chuẩn bị xuống tay với Diệp Huyền Tần.
Diệp Huyền Tần đứng tại chỗ bất động, một đám con kiến hội mà đòi tạo ra sự uy hiếp đối với anh sao. Anh đang định phóng thích khí kình, ngăn cản dân làng, thì một giọng nữ linh động uyển chuyển lại lạnh như băng chợt vang lên: “Tất cả đều dừng tay lại cho tôi!”
Đó là giọng nói của thánh nữ!
Địa vị của thánh nữ ở Bạch Miêu, chỉ đứng sau tộc trưởng. Lời nói của cô vẫn còn rất quan trọng.
Dân làng nhao nhao dừng bước, Diệp Huyền Tần cũng không phóng thích khí kình.
Ngoài dự liệu của mọi người, thánh nữ lại là từ trong phòng khách của Diệp Huyền Tần đi ra.
Điều này làm cho dân làng không thể giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089806/chuong-2007.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.