Hầu Tiểu Tuyền sợ hãi đến nỗi mặt xám ngoét. Anh ta liên tục lấy tay tự tát mình. “Sư phụ, tôi biết sai rồi. Cầu xin anh tha thứ cho tôi.” "Sau trận chiến này, đồ đệ sẽ rời khỏi đây, chu du khắp nơi, lập nên công danh...
Quyền Vương nói: “Mau biến đi! Anh không có tư cách làm đồ đề của tôi.” “Từ sau khi hai thầy trò chúng ta cắt đứt quan hệ thì anh đã không còn là đồ đệ của tôi nữa rồi.
Hầu Tiểu Tuyền liên tục dập đầu xuống đất. "Sư phụ, cầu xin anh. Cầu xin anh hãy cho tôi thêm một cơ hội nữa “Sau này, nhất định đồ đệ sẽ khiến cho uy danh của quyền vương vang danh khắp nơi.
Quyền Vương nói: "Cơ hội là do chính mình giành lấy không phải do người khác đưa tới."
Hầu Tiểu Tuyền bắt được một tia hy vọng nên vội vàng nói: “Sư phụ, anh nói đi. Tôi chắc chắn sẽ làm theo lời của anh
Quyền Vương: “Chắc anh cũng biết tôi tới đây có mục đích gì.
Một câu đã đánh thức người đang trong ở trong cơn mo.
Hầu Tiểu Tuyền vội vàng nói: “Sư phụ, tôi biết anh vì Diệp Huyền Tần nên tới đây. “Anh cứ yên tâm. Tên nhóc đó cứ giao lại cho tôi, anh không cần ra tay đầu.
Lúc này, giọng điệu của Quyền Vương mới dịu lại: “Chắc anh cũng biết năng lực của tên họ Diệp kia chứ?”
Hầu Tiểu Tuyền nói: “Tôi cũng chỉ gặp lướt qua anh ta thôi. Năng lực cụ thể của anh ta như nào tôi chưa rõ. “Nhưng mà nhìn khí chất và tư thế của anh ta thì không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089717/chuong-1918.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.