Tất nhiên, thân phận Thần Soái của anh cũng sẽ bị bại lộ.
Quyền Vương bước vào Quyền Quán, Phương Tuấn Bình lại cố ý bước chậm lại.
Trên mặt anh ta tràn ngập sự khiêu khích. "Nhãi con, bây giờ biết sợ rồi à?" "Nếu đã sớm biết sẽ có ngày hôm nay thì sao phải làm thế."
Diệp Huyền Tần chỉ cảm thấy buồn cười: "Con mắt nào của anh thấy tôi sợ hãi?" "Hừ, vịt chết mà còn mạnh miệng"
Phương Tuấn Bình tức giận mắng một câu: "Bây giờ tôi cho anh một cơ hội, lập tức dập đầu nhận thua, rồi chặt đứt hai chân mình, có thể tôi sẽ tha cho anh một con đường sống." "Nếu không thì chắc chắn hôm nay anh sẽ bị ngài Quyền Vương đánh thành đống thịt nát
Diệp Huyền Tần: "Thật không ngờ, cậu Phương lại cổ chấp bắt người ta quỳ xuống xin lỗi như thế, chắc là lần trước anh quỳ xuống xin lỗi tôi nên giờ ghi hận rồi."
Mẹ nó
Phương Tuấn Bình đen mặt.
Từ trước đến giờ Phương Tuấn Bình đều rất sĩ diện, lần này bị bóc mẽ ở nơi đông người như thế, nói là Phương Tuấn Bình anh ta quỳ xuống xin lỗi Diệp Huyền Tần, anh ta còn mặt mũi nào mà sống nữa!
Quả nhiên, đám người nghe xong, lập tức chụm đầu ghé tai nhau bàn tán.
Giờ phút này Phương Tuấn Bình xấu hổ đến mức hận không thể kiếm được một cái lỗ chui vào.
Anh ta nghiến chặt hàm răng, cả giận nói: "Tên họ Diệp kia, mày chờ đó cho tao!" "Lần này mà không giết được mày thì tao sẽ không mang họ Phương nữa!" "Hừ, anh đừng khua mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089715/chuong-1916.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.