Hiện trường trở nên hỗn loạn.
Sau đó, ánh mắt Chachai nhìn thẳng vào Diệp Huyền Tần: “Oắt con, bây giờ đến lượt mày.”
Sắc mặt Tống Thanh Nhàn lập tức thay đổi.
Mấy người bảo vệ kia đều cao lớn khỏe mạnh hơn Diệp Huyền Tần nhưng đều không chịu được nắm đấm của Chachai, chỉ mình Diệp Huyền Tần… Chắc chắn anh sẽ bị đánh rất thảm.
Tống Thanh Nhàn lại lần nữa đứng dậy, muốn bảo vệ Diệp Huyền Tần.
Có điều đã không còn kịp nữa, Chachai nhanh như tia chớp đã lao đến trước mặt Diệp Huyền Tần, vung quyền đánh thẳng vào mặt anh.
Thấy cảnh ấy Tống Thanh Nhàn tuyệt vọng nhắm mắt lại.
Cô thật sự không đành lòng xem cảnh tượng máu tanh tiếp theo.
Ầm!
Một tiếng động trầm lắng vang lên, sau đó thế giới yên tĩnh lại. Tống Thanh Nhàn chậm rãi nhắm mắt, vô cùng khủng hoảng: Không biết Diệp Huyền Tần có bị đập cho choáng váng hay không?
Nhưng mà cảnh tượng trước mắt lại khiến Tống Thanh Nhàn trợn mắt há hốc mồm.
Diệp Huyền Tần vẫn đứng yên tại chỗ, không mất một sợi lông nào, vẫn ung dung như cũ.
Còn Chachai thì đang nằm trên mặt đất.
Một bên mặt anh ta sưng lên, miệng liên tục chảy máu, sau khi họ khan một tiếng còn phun cả mấy cái răng ra ngoài.
Anh ta nhìn về phía Diệp Huyền Tần, ánh mắt đầy sợ hãi.
Anh ta sợ rồi.
Gì vậy?
Chuyện gì vừa mới xảy ra thế?
Hiện giờ người nằm trên mặt đất phải là Diệp Huyền Tần mới đúng chứ?
Vì sao Chachai lại thảm như vậy? Diệp Huyền Tần thật sự mạnh như thế sao?
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089701/chuong-1902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.