Thư ký Quỳnh lộ vẻ thất vọng, tiếp tục khuyên nhủ: “Tôi tôn kính anh nên gọi anh một tiếng “Thần Soái”, hy vọng anh có thể nghe theo lời khuyên của tôi.”
“Tốt hơn hết là anh đừng nên đụng tới dòng máu Côn Luân”
“Ngay cả sư phụ tóc bạc trắng của anh cũng đã bị mắc kẹt ở Côn Luân mấy chục năm rồi. Nếu anh đi, e rằng anh sẽ bỏ mạng ngay tại trận đấy.”
Diệp Huyền Tần gạt phăng lời nói của thư ký Quỳnh: “Đừng nói nhảm nữa. Hôm nay, hoặc là cô tự nguyện bỏ vũ khí đầu hàng, hoặc là tôi sẽ đánh cho cô phải đầu hàng”
Thấy lời thuyết phục của mình không có tác dụng nên Thư ký Quỳnh cũng không khuyên nhủ nữa.
“Được thôi, tôi cũng muốn thỉnh giáo một chút, xem thử Thần Soái thần minh được con dân Đại Hạ tôn sùng mạnh mẽ đến mức nào.”
“Hợp kích chi thuật!”
Dứt lời, bốn người của phe thư ký Quỳnh lập tức cùng nhau tụ lại, sau đó phóng ra kình khí uy nghiêm.Kình lực của bốn người họ hoàn toàn hòa làm một thể, kích thước vô cùng lớn, đến mức có thể che khuất được cả bầu trời.
Thậm chí còn làm chuyển động một trận gió lộng. Chẳng mấy chốc đất đá bay mù trời và gió dật sấm rền trên cả vùng đất.
Một vài tên gián điệp hơi yếu ớt bị gió mạnh thổi bay đi mất.
Kình lực của bốn người này khi hợp lại với nhau thì thực lực của họ cũng chẳng hề kém cạnh cảnh giới Tuyệt Điện.
Ngay cả Diệp Huyền Tần cũng cảm thấy Độc Lang cũng đã luyện đến cảnh giới Tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089653/chuong-1854.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.